SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 130

thức lẫn mở rộng. Sau bao thế kỷ, nó đã thâm nhập vào dưới bề mặt trái đất
y như một hệ thống rễ cây đi xâm lăng.

Mấy tay sáng chế thiên tài biến thái.

"Giờ nó khác rồi," Austin bảo ta. "Từ hồi Daedalus chết...con cũng

không biết nữa. Khó diễn tả quá. Nó không có vẻ hiểm độc. Hay chết chóc
như trước."

"Ôi, an tâm quá đi. Thế nên dĩ nhiên các con mới quyết làm một cuộc

đua hai người ba chân xuyên qua nó."

Will ho. "Còn nữa, cha à...Chả ai muốn làm Harley buồn."

Ta liếc nhìn bàn chính. Chiron vẫn đang luôn miệng nói về công dụng

của làm việc nhóm trong lúc Harley nhún lên nhún xuống. Ta có thể thấy
tại sao những trại viên khác sẽ muốn chọn thằng bé làm linh vật không
chính thức cho trại. Thằng nhóc là một đứa bé dễ thương, dù nó săn chắc
đáng sợ so với độ tuổi. Nụ cười rạng rỡ trên môi nó đủ sức lan truyền sang
người khác. Sự hăng hái dường như vực dậy tinh thần của toàn trại. Tuy
nhiên, ta nhận ra tia sáng điên dại trong đôi mắt nó. Ánh mắt ấy giống hệt
cha nó, Hephaestus, mỗi lần cậu ta tạo nên mấy con người máy mà sau đó
sẽ bị chập mạch và bắt đầu hủy diệt các thành phố.

"Các cháu cũng nên nhớ rằng," Chiron nói, "những vụ mất tích đáng

tiếc này không hề liên quan tới đại mê cung. Hãy ở cùng đồng đội của mình
và các cháu sẽ được an toàn...ít nhất là an toàn hết mức cho phép trong một
cuộc đua tử thần hai người ba chân."

"Ừm," Harley lên tiếng. "Chưa ai thiệt mạng cả." Nghe giọng thằng

nhóc nhất vọng cực kỳ như kiểu nó muốn nói là bọn ta phải chết mới hay.

"Khi đối diện với một cơn khủng hoảng," Chiron bảo, "việc duy trì

những hoạt động thường nhật là rất quan trọng. Chúng ta phải đề cao cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.