SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 196

về được nữa. "Đáng lẽ ta phải bảo vệ chúng tốt hơn. Ta nên biết rằng kẻ thù
sẽ nhắm vào con ta để khống chế ta."

Meg liệng thêm hòn đá nữa vào đám cây. "Anh có cả đống con. Lần

nào con anh gặp rắc rối anh cũng tự trách mình như thế này à?"

Câu trả lời là "không". Hàng thiên niên kỷ qua, ta phải cố gắng lắm

mới nhớ nổi tên chúng. Và giả sử thi thoảng ta có gửi được tấm thiệp mừng
sinh nhật hay sáp thần cho chúng, ta cũng tự thấy bản thân mình thật tuyệt.
Đôi lúc, cả mấy thập kỷ, ta mới nhận ra một trong số chúng đã không còn
sống nữa. Giai đoạn Cách mạng Pháp, ta đã lo cho con trai ta, Louis XIV,
vị vua Mặt Trời, nên đã mò xuống trần thăm hỏi chút. Để rồi ta nhận ra
rằng thằng bé đã qua đời 75 năm rồi.

Tuy vậy, giờ đây ta đang có lương tâm của phàm nhân. Nỗi ân hận của

ta dần lớn, trong khi tuổi thọ thì dần ngắn. Ta không biết giải thích cho Meg
thế nào. Cô nhóc sẽ chẳng hiểu nổi. Mà có khi sẽ khinh bỉ ném mấy viên đá
vào mặt ta.

"Tại ta nên Python mới đoạt được Delphi." Ta nói. "Nếu như ta xử lý

nó đi từ khi ta còn là một vị thần, nó sẽ không có cơ hội để trở nên mạnh
mẽ như thế này. Nó sẽ chẳng đủ khả năng câu kết với ... Bạo Chúa."

Meg cúi gằm mặt.

"Nhóc biết hắn." Ta đoán. "Ở đại mê cung, lúc nghe thấy tiếng Bạo

Chúa nhóc đã kinh sợ."

Ta đã nghĩ là cô nhóc sẽ ra lệnh cho ta im miệng. Nhưng thay vào đó,

cô lặng lẽ lướt ngón tay trên những mảnh trăng khuyết trên nhẫn.

"Hắn ta ở New York."

Ta chờ. Thật khó để moi tin từ Meg.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.