SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 195

không thấy phiền. Ta mà có thì sẽ sẵn sàng cho cô bé mượn một chiếc máy
bắn đá.

Đêm dài dần trôi, ta đọc về chính bản thân mình trong những quyển

sách của Will.

Đáng lẽ nó lên là một trò vui. Ta chính xác là một đề tài vô cùng hấp

dẫn. Tuy vậy lần này, ta không thấy thoải mái chút nào. Chúng đều có vẻ
hoang đường và không tưởng dường như chỉ là những... truyền thuyết. Ta
tìm thấy một chương nói về các Nhà Tiên Tri. Không may, mấy trang giấy
ngắn ngủi đó đã xác nhận mối nghi ngờ của ta, về điều tệ hại nhất.

Ta quá giận dữ để hoảng sợ. Ta trừng trừng nhìn cánh rừng và thách

thức những tiếng thì thầm dám làm phiền ta. Ta nghĩ: "Đến đây nào, bắt cả
ta luôn đi." Nhưng Rừng Thiêng vẫn cứ im lìm lặng. Còn Kayla và Austin
thì không trở về.

Bình minh gần lên, tuyết bắt đầu rơi. Chỉ lúc ấy, Meg mới cất lời:

"Chúng ta nên vào trong nhà."

"Và bỏ mặc con ta hả?"

"Đừng có ngốc thế." Tuyết trắng lấm tấm trên mũ áo khoác của Meg.

Gương mặt cô bé chìm khuất, chỉ lộ ra chóp mũi và lấp lánh chút ánh sáng
phản chiếu từ những viên đá trên kính. "Anh sẽ chết rét ngoài này mất."

Ta để ý cô nhóc không hề kêu ca vì thời tiết lạnh giá. Ta tự hỏi cô có

rét không, hay phải chăng sức mạnh của Demeter đã giúp cô vượt qua nó
như những cái cây khẳng khiu trụi lá và những mầm non ngủ yên chờ xuân
sang.

"Chúng từng là con ta." Ta đau đớn vô cùng khi phải nói đến chuyện

đó ở thì quá khứ, nhưng ta vẫn có cảm giác Kayla và Austin chẳng thể quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.