SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 194

Ông nhìn ta lần cuối, như thể ta sẽ tức giận lồng lộn, chạy vòng quanh

trại và tru lên dưới ánh trăng. Rồi ông phi nước kiệu về Nhà Lớn.

Ta cau có nhìn Meg. "Đêm nay, ta sẽ ở lại đây. Phòng khi Kayla và

Austin trở về. Nhóc có định cấm luôn chuyện đấy không?"

Cô nhóc chỉ nhún vai. Thậm chí cả cái nhún vai đó cũng gây ức chế.

Ta chạy về nhà ta và vớ lấy mấy món đồ: một chiếc đèn pin, hai tấm

chăn, một bình nước. Nghĩ ngợi một lúc, ta quyết định lấy cả mấy quyển
sách trên giá của Will Solace. Không đáng ngạc nhiên, cậu giữ những tài
liệu tham khảo nói về ta để bổ sung kiến thức cho trại viên mới. Ta mong
rằng mấy quyển sách sẽ giúp ta nạo vét chút ký ức bé tí ti còn sót lại.
Không thì chúng cũng là mồi lửa khá tốt.

Khi ta quay lại bìa rừng, Meg vẫn còn ở đó.

Ta không nghĩ là Meg định ở lại gác cùng ta. Và Meg, có lẽ đã nhận ra

đó là cách tốt nhất để chọc tức ta.

Cô nhóc ngồi bên ta trên chiếc ra và bắt đầu xử lý quả táo vàng cô

giấu trong túi áo khoác. Sương đông phủ trùm lên cây cối. Gió đêm thổi,
đám cỏ dập dềnh uốn lượn như những ngọn sóng xanh màu lục.

Trong hoàn cảnh khác, nó đủ lãng mạn để ta tuôn ra một tứ thơ.

Nhưng với trí tuệ kiểu này, kiểu ta đang sở hữu bây giờ, ta chỉ có thể sáng
tác điếu văn thôi, mà ta thì đang cố không nghĩ đến cái chết.

Ta cố cáu gắt với Meg, nhưng chẳng được. Ta cho là con bé thực sự lo

lắng cho ta... hoặc là ít nhất thì cô nhóc cũng không muốn người phục vụ
siêu phàm của mình hy sinh anh dũng.

Cô nhóc không cố an ủi ta, cũng chẳng hỏi han gì. Cô tự kiếm trò tiêu

khiển bằng cách nhặt những viên sỏi nhỏ ném vào rừng. Việc đó thì ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.