SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 225

Nico cười châm biếm. "Đó là khăn choàng may mắn của Paolo. Tôi

nghĩ cậu ấy muốn thần choàng nó. Cậu ấy tin như vậy thần sẽ bất khả chiến
bại."

Ta nghi ngờ điều đó, vì Paolo thường xuyên gặp thương tích nghiêm

trọng. Nhưng là một vị thần, ta lĩnh hội sâu sắc vụ không bao giờ từ chối lễ
vật. "Cảm ơn."

Paolo nắm lấy vai và hôn chụt lên má ta. Thề là mặt ta đã đỏ tưng

bừng. Cậu trông khá là đẹp trai khi không có mấy vết thương khủng khiếp
chảy máu ròng ròng.

Ta đặt tay lên vai Will. "Đừng lo lắng quá. Bọn ta sẽ trở về lúc bình

minh."

Will khẽ run. "Sao cha biết?"

"Ta là thần mặt trời." Ta trả lời, cố tỏ vẻ tự tin nhất có thể. "Ta luôn trở

về lúc bình minh."

Trời mưa.

Tại sao không chứ? Giờ này trên Olympus hẳn là Zeus đang khoái trá

cười sằng sặc. Trại con lai được bảo vệ khỏi thời tiết khắc nghiệt. Nhưng
cha chắc chắn đã bảo Aeolus điều khiển mấy cơn gió. Và mấy cô tiên nữ
không khí, người yêu cũ bị phũ phàng của ta hẳn đang tận hưởng cảm giác
được trả thù.

Trời mưa mà kinh dị như bão tuyết, đủ để tưới ướt đẫm quần áo ta, đủ

để quất vỡ mặt ta như thuỷ tinh nát vụn.

Bọn ta loạng choạng dò dẫm từng bước. Cây ukulele nặng hơn bao giờ

hết vì lõi âm đã chứa đầy nước. Đèn pin của Meg lập loè sáng qua cơn bão
như một hình nón vàng tĩnh tại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.