SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 234

"Vậy đó! Thấy chưa? Mạch nước đôi duy nhất ở Long Island. Thế mà

chẳng ai biết đến bọn ta. Không liên lạc. Không truyền tin. Đó chính là
nguyên nhân bọn ta thuyết phục được ban quản lý thuê bọn ta!"

Meg và ta nhìn nhau. Ít nhất thì cũng có một lần bọn ta có cùng chung

suy nghĩ: bối rối toàn tập!

"Xin lỗi." Ta nói. "Thần đang nói là khu rừng có ban giám đốc á?"

"Đương nhiên." Pete đáp. "Những nữ thần cây, tinh linh tự nhiên, yêu

quái hữu hình... Ý ta là, phải có ai đó đứng ra để định giá khu đất này, làm
dịch vụ và quan hệ công chúng. Cũng chẳng phải dễ dàng gì để ban quản lý
đồng ý thuê bọn ta l tiếp thị. Nếu như mà lần này bọn ta làm hỏng việc... ôi
trời..."

Meg giậm chân trong đống bùn. "Chúng ta đi được không? Tôi chẳng

hiểu ông ấy nói cái gì."

"Đó chính là vấn đề!" Pete rên rỉ. "Làm thế nào để làm một đoạn

quảng cáo đầy đủ thông tin và truyền tải được chính xác hình ảnh của khu
rừng? Như ta là Paulie đã từng rất nổi tiếng! Những khu du lịch khổng lồ!
Con người đến chỗ chúng ta để thề thốt. Nô lệ bỏ trốn đến chỗ chúng ta để
ẩn náu. Bọn ta đã từng được thờ phụng, hiến tế, cầu nguyện... tuyệt vời làm
sao. Nhưng giờ thì chẳng còn cái quái gì."

Ta thở dài. "Ta hiểu cảm giác đó."

"Này." Meg chen vào. "Chúng ta đang tìm mấy á thần mất tích."

"Đúng." Ta hưởng ứng. "Ồ, Pete, thần có biết những người bạn đi lạc

của bọn ta ở đâu không? Có lẽ thần biết địa điểm bí mật nào đó trong
rừng..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.