SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 232

"Nó là cái gì thế?" Linh hồn giận giữ cắt ngang. "Cái ngươi vừa đọc

ấy."

"Là một bài thơ!" Ta đáp. "Dành tặng cho thần!"

Vị thần gõ những ngón tay lên cái cằm màu bùn xám. "Không đúng,

đó chẳng phải là thơ."

Không thể tin được. Tất cả đều đã lãng quên vẻ đẹp của ngôn từ rồi

sao? "Linh hồn lương thiện." Ta nói. "Thơ đâu nhất thiết phải có vần."

"Ta không nói đến vần. Ta đang đề cập tới ý nghĩa của bài thơ. Bọn ta

đang phải thực hiện thí nghiệm nghiên cứu thị trường, và cái đó chẳng có ý
nghĩa gì với chiến dịch quảng cáo của bọn ta. Phải giống như bài hát của
Oscar Meyer Weiner, đó mới là thơ. Quảng cáo đã 50 năm rồi mà người ta
vẫn còn hát. Ngươi có chắc là sẽ làm được cho bọn ta thứ thơ như vậy
không?"

Ta liếc nhìn Meg, ta cá là ta không thể tưởng tượng ra cuộc hội thoại

này.

"Nghe này." Ta nói với vị thần mạch nước. "Ta là chúa tể của thơ ca

hàng nghìn năm rồi. Ta biết thơ..."

Palikoi phẩy tay. "Thôi, bắt đầu lại. Ta sẽ cho ngươi nghe bài thuyết

trình của ta, và thần sẽ cho ta lời khuyên. Xin chào, ta là Pete. Chào mừng
đến với khu rừng trại Con Lai! Ngươi đã sẵn sàng cho bài khảo sát ngắn về
sự hài lòng của khách hàng chưa? Phản hồi của ngươi là vô cùng quan
trọng."

"Ừm..."

"Tuyệt vời. Cảm ơn rất nhiều."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.