SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 242

thể làm toé lửa cái mai cứng của con kiến. Đứt râu và cụt chân không hề
làm chúng nản chí. Dù cho Meg giỏi như thế, kiến vẫn có nhiều chân hơn,
nặng hơn, hung dữ hơn và hơi có lợi thế hơn nhờ khả năng phun axit.

Đối thủ của ta đớp ta. Ta cố né bộ hàm của nó, nhưng lớp vỏ cứng đó

va vào đầu ta. Ta loạng choạng rồi ngã nhào. Một bên tai như thể bị đổ vào
thứ kim loại nóng chảy.

Mắt ta mờ đi. Ở bên kia khoảng rừng trống, những con kiến khác tấn

công Meg từ hai bên sườn, dùng axit để dồn cô nhóc về phía khu rừng.
Nhóc ấy luồn ra sau một thân cây và vung một lưỡi kiếm lên. Cô nhóc cố
gắng đâm con gần nhất nhưng bị đẩy lùi bởi làn mưa axit. Quần tất cô bé
bốc khói, thủng lỗ chỗ. Gương mặt căng cứng vì đau đớn.

"Đào." Ta lẩm bẩm. "Con quái vật đóng bỉm ngu ngốc đó ở đâu khi

chúng ta cần nó vậy?"

Karpos không xuất hiện. Có thể những thần mạch nước và các quyền

năng khác trong cánh rừng đã khiến nó phải tránh xa. Phải chăng ban giám
đốc ra quy định cấm vật nuôi?

Con kiến thứ ba lững thững đến chỗ ta, hàm răng nó dính đầy nước

bọt xanh lè. Hơi thở nó có mùi còn kinh dị hơn cả áo bảo hộ của
Hephaestus.

Ta đổ lỗi cho vết thương trên đầu vì quyết định kế tiếp của mình. Ta có

thể nói với các ngươi là ta đã không hề suy nghĩ sáng suốt, nhưng rõ ràng
nó chẳng đúng. Ta tuyệt vọng. Ta kinh hãi. Ta muốn trợ giúp Meg. Hơn cả
là ta muốn trợ giúp chính bản thân ta. Ta không còn lựa chọn nào khác, nên
ta cúi xuống và nhặt cây ukulele lên.

Ta biết. Ta đã thề trên dòng Styx rằng ta sẽ không chơi nhạc nữa cho

tới khi trở lại là một vị thần. Nhưng lời thề thiêng liêng như thế cũng chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.