SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 59

Percy cởi dây an toàn. "Mọi người ổn chứ?"

Meg húc cửa ra ở phía cô nhóc. "Nó bị kẹt rồi. Đưa em ra khỏi đây

với!"

Percy cố mở cửa phía cậu ấy. Nó bị ép chặt vào thân cây đào.

"Đằng này," ta hô. "Trèo qua nào!"

Ta đá tung cửa rồi lảo đảo đi ra, chân cẳng ta hệt bộ giảm xóc mòn vẹt.

Ba hình dáng mờ mờ sương khói dừng lại ở rìa khu vườn. Giờ chúng

chậm rãi tiến bước, cơ thể trở nên rắn chắc hơn. Chúng mọc ra tay với
chân. Mặt chúng hình thành đôi mắt cùng mấy cái miệng rộng ngoác háu
đói.

Dựa vào bản năng, ta biết trước kia mình đã đối phó với đám tinh linh

này. Ta không thể nhớ chúng là gì, nhưng ta thề là ta đã từng xua đuổi
chúng vô số lần, đập chúng tan thành hư vô mà chả tốn công hơn đập bầy
muỗi nhỏ là bao.

Khốn khổ thay, bây giờ ta không phải một vị thần. Ta là thằng nhóc

mười sáu tuổi yếu đuối. Lòng bàn tay đẫm mồ hôi. Răng đánh lập cập. Suy
nghĩ mạch lạc duy nhất của ta là: Á!

Percy và Meg gắng sức ra khỏi chiếc Prius. Họ cần thời gian, tức

nghĩa ta phải ra tay thôi.

"DỪNG LẠI!" ta gầm vang với đám tinh linh. "Ta là thần Apollo!"

Trước sự kinh ngạc thích thú của ta, ba tinh linh ngừng lại. Chúng lơ

lửng tại chỗ, cách vị trí ta đứng hơn mười mét.

Ta nghe tiếng Meg càu nhàu trong lúc cô nhóc đổ nhào ra từ ghế sau.

Percy bò theo cô bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.