SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 62

của ta. Ta dùng mấy mũi tên bệnh dịch dạy dỗ con người bằng bệnh đậu
mùa, nấm bàn chân, hay mấy thứ tương tự vậy."

"Kinh quá!" Meg nói.

"Thì phải có ai đảm nhiệm việc đó chứ!" ta vặn vẹo. "Thà là một vị

thần, được kiểm soát bởi Hội Đồng Olympus với giấy phép y tế hợp pháp,
còn hơn là lũ tinh linh xổ lồng như bọn này."

Tinh linh bên trái ồm ồm nói. "Bọn ta đang cố tỏa sáng đây. Đừng

chặn họng bọn ta nữa! Bọn ta muốn được tự do, muốn tự do!!!"

"Ờ, ta biết. Các ngươi sẽ tiêu diệt ta. Rồi các ngươi sẽ lan truyền mọi

loại bệnh tật ra khắp thế gian. Các ngươi đã ngóng cổ chờ đợi được làm vậy
từ ngày Pandora thả các ngươi ra khỏi chiếc hộp. Nhưng các ngươi không
thể. Ta sẽ hạ gục các ngươi!"

Chắc các ngươi thắc mắc làm sao ta có thể phản ứng tự tin lẫn điềm

tĩnh dữ vậy. Thực ra, ta sợ kinh lên được ấy. Bản năng của thằng nhóc mười
sáu tuổi phàm tục đang la hét, Chuồn đi, đừng xàm nữa! Đầu gối ta đánh
lập cập vào nhau, còn mắt phải ta giật liên hồi như bị động kinh. Nhưng bí
quyết để đối phó với lũ tinh linh bệnh dịch là cứ luôn mồm nói để giả bộ
mình gan lì và đang ở trên cơ chúng. Ta tin làm thế sẽ kéo dài thời gian cho
đôi bạn á thần của ta nghĩ ra một kế hoạch tài tình để cứu sống ta. Ta thật
lòng hy vọng Meg với Percy đang suy tính một kế hoạch như vậy.

Tinh linh bên phải nhe hàm răng thối rữa. "Ngươi sẽ hạ gục bọn ta

bằng cái gì? Cung của ngươi đâu?"

"Đúng là nó đang vắng mặt," ta đồng tình. "Nhưng liệu có thật vậy

không? Lỡ đâu nó được giấu khéo léo dưới cái áo thun Led Zeppelin này,
và ta chuẩn bị lôi nó ra để bắn các ngươi te tua thì sao?"

Đám nosoi bồn chồn cựa quậy mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.