SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 85

nhỏ tâm trí ta rồi mang chúng vào khu rừng. Chẳng chóng thì chầy ta sẽ
không còn gì nữa.

Vô ích quá. Có khi ta lang thang trong rừng rồi phát điên lại hóa hay.

Ý tưởng đó làm ta thấy hài quá thể. Ta bắt đầu cười rúc rích.

Meg ép ta đi tiếp. Ta không hiểu nổi lời cô nhóc, nhưng giọng cô nhóc

kiên quyết và bướng bỉnh, với vừa đủ sự tức giận để đè bẹp nỗi sợ hãi của
ta.

Trong tình trạng chấn thương tinh thần, ta ngỡ đám cây đang mở

đường cho bọn ta, miễn cưỡng để ngỏ một lối đi dẫn thẳng ra rừng. Ta thấy
ánh lửa đằng xa, và bãi cỏ thoáng đãng của Trại Con Lai.

Ta chợt nảy ra ý nghĩ rằng Meg đang nói chuyện với đám cây, bảo

chúng hãy tránh đường. Ý nghĩ ấy thật lố bịch, mà đồng thời lại tức cười.
Xét theo làn hơi bốc lên từ quần áo của ta, ta đoán mình đang bị sốt cỡ bốn
mốt độ có lẻ.

Ta cười điên loạn trong lúc bọn ta loạng choạng bước ra khỏi rừng,

thẳng tiến đến khu lửa trại nơi một tá thiếu niên đang ngồi làm bánh s'more.
Khi thấy bọn ta, chúng đứng dậy. Trong những chiếc quần jean và áo khoác
mùa đông, cùng vũ khí đặc chủng cạnh bên, chúng là đám người nướng kẹo
dẻo thiếu thiện chí nhất mà ta từng gặp.

Ta cười toét miệng. "Ô, xin chào! Ta là Apollo!"

Mắt ta trợn ngược, và ta bất tỉnh nhân sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.