SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 89

Người đang chăm sóc ta là một chàng trai xấp xỉ tuổi ta, ý ta là tuổi

con người của ấy với mái tóc vàng lộn xộn và đôi mắt màu lam biếc. Cậu
mặc trang phục bác sỹ bên trong áo khoác gió với dòng chữ NÚI OKEMO
thêu trên túi. Gương mặt cậu rám nắng kiểu của người trượt truyết. Ta linh
cảm mình có biết cậu. (Thực ra thì từ lúc rơi khỏi Olympus ta thường
xuyên có cảm giác này.)

Ta đang nằm trên võng ngay giữa nhà. Hai bên, hàng dãy giường tầng

được kê sát tường. Những thanh xà bằng gỗ tuyết tùng thô chắn đỡ trần
nhà. Bức tường thạch cao bớt phần trống trải với vài cái móc để treo áo
khoác và vũ khí.

Đây có thể là một căn nhà bình thường ở hầu hết mọi thời đại - Athens

cổ đại, Pháp trung cổ, vùng nông nghiệp tại Iowa. Ngôi nhà thoang thoảng
mùi vải lanh sạch sẽ và ngải đắng sấy khô. Đồ trang trí duy nhất là mấy
chậu cây bên cửa sổ, nơi những đoá cúc vàng rực rỡ tung cánh bất chấp
thời tiết giá lạnh.

"Những bông hoa đó..." Giọng ta khàn khàn, cứ như ta đã ngửi phải

khói từ giấc mơ của mình. "Chúng là từ Delos, hòn đảo thiêng của ta."

"Đúng" chàng trai trẻ nói. "Chúng chỉ mọc bên trong và xung quanh

Nhà Số Bảy, nhà của cha. Mà cha biết con là ai không?"

Ta ngắm nhìn gương mặt cậu. Sự điềm tĩnh trong đôi mắt, nụ cười thư

thái ở khóe môi, cách mái tóc uốn quanh vành tai...Ta nhớ mang máng về
một cô gái, cô ca sỹ nhạc alt-country tên Naomi Solace, người ta đã gặp ở
Austin. Ta đỏ mặt khi nghĩ về cô ấy. Trong mắt thằng bé thiếu niên ta đây,
chuyện tình của bọn ta tựa như nội dung bộ phim hồi xa xưa ta từng xem,
bộ phim mà các bậc phụ huynh sẽ không bao giờ cho con mình động vào.

Nhưng dù thế nào, cậu bé này dứt khoát là con trai của Naomi.

Tức nghĩa cũng là con trai ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.