SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 229

- Một tỉ đô la à?
- Đúng thế. Nhưng có một ai đó đang theo đuổi số tiền nầy. Chính vì vậy
mà cô gặp nguy hiểm.
- Tôi hiểu, - Nàng lặng lẽ nhìn họ, cảm thấy một nỗi hoảng sợ đang dâng
lên. - Tôi sẽ làm gì bây giờ?
- Tôi sẽ bảo cô những việc cô sẽ không làm - Steve nói với nàng. - Cô sẽ
không tới khách sạn. Tôi muốn cô ở khuất một nơi nào đó cho đến khi
chúng tôi phát hiện được cái gì đang diễn ra.
- Tôi có thể quay trở lại Kạnsas cho tới khi…
Fitzgerald nói:
- Tôi nghĩ, tốt hơn hết, cô nên ở lại đây, Julia. Chúng tôi sẽ tìm một nơi nào
đó đế che giấu cô, bảo vệ cô.
- Cô có thể ở nhà tôi. - Steve gợi ý. - Sẽ không có ai nghĩ tới việc tìm kiếm
cô ta ở đó.
Hai người đàn ông quay nhìn Julia.
Nàng lưỡng lự.
- Ồ, vâng. Thế cũng được. Nếu… không phiền ông…
- Tốt!
Julia nói một cách chậm chạp.
- Sẽ chẳng có những chuyện nầy xảy ra, nếu cha tôi không bị ngã thuyền.
- Ồ tôi không nghĩ là ông ấy ngã. - Steve nói với nàng. - Tôi cho rằng ông
ấy bị đẩy.
Họ đi thang máy xuống nhà để xe rồi lên xe của Steve.
- Tôi không muốn bất cứ một ai nhìn thấy cô. - Steve nói. - Trong vài ngày
tới, chúng tôi sẽ phải giữ không cho ai gặp cô, thậm chí chỉ nhìn thấy cô.
Anh lái xe xuôi về phố State.
- Có lẽ chúng ta sẽ ăn trưa?
Julia ngước nhìn anh và mỉm cưởi.
- Có vẻ như anh đang vỗ béo tôi.
- Tôi biết một nhà hàng cách xa đường chính. Đó là một ngôi nhà cổ nằm
trên phố Gloucester. Tôi không nghĩ là một ai đó sẽ gặp cô ở đấy.
L Espalier là một toà nhà trang nhã được xây theo kiến trúc thế kỷ mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.