SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 118

kế bên không nói gì. Tôi víu tay chị Vân đặt vào ngực tôi, chị Vân để bàn
tay nằm yên ở đấy.

- Nhà có tiền đấy, có vàng đấy, cậu có cần không?

- Tôi cần chị.

Chị Vân nhíu mày nhìn tôi.

- Tôi bận nấu cơm và thắp nhang cúng thầy.

Tôi cố nuốt sự uất nghẹn ở cổ rồi nhìn vàomắt chị.

- Chị thấy không? Tôi rất thương chị.

Tôi ôm lấy chị Vân hôn lên môi, đầu tôi cúi vào ngực chị. Chị khóc

rồi gỡ bàn tay tôi ra.

- Cậu mất mới chỉ hơn tuần...

Đã đến giờ cúng cơm, chị Vân vào nhà lấy áo quần ra bể tắm để vào

thắp nhang cho cậu. Tôi đứng nhìn chị, ánh đèn lấp lóa, tấm thân trần mảnh
mai lấp lánh nước. Tôi vào nhà gói hết tư trang. Chị trở vào rồi nói với tôi.

- Mai tôi chở cậu lên thành phố đón xe.

- Tôi tự đi được.

- Vầng.

Tôi hét toáng lên trong căn nhà, quần áo tôi vung lên vương vãi. Tiếng

thét khiến chị run sợ.

- Vầng! Vầng! Vầng! Tre đã chết hết rồi đấy.Chị không thể làm tre trút

hết lá rồi chết, tôi sẽ chết cùng đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.