SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 119

Tôi ôm chặt lấy chị rồi đặt chị xuống tấm phản màu nâu. Tay chị run

run chống chế khi nhìn lên bàn thờ. Ở đó chỉ còn đốm lửa nhang nho nhỏ.
Chợt gió giông vần vũ, lá tre trút hết xuống đường và theo gió vào đây phủ
lên tấm thân chị. Chị Vân chỉ còn đôi mắt nhìn tôi khóc, tôi đứng nhìn chị
lòng buồnngẩn ngơ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.