SAO ĐEN - Trang 1372

Chúng cháu không dám quấy rầy bác nữa. Chúng tôi cáo từ, kéo nhau

ra phòng khách chuyện trò với Hoàng Bảo Thạch. Sau khi yên vị Bạch Kim
tỏ ra ân hận.

- Vui chuyện sa đà tranh luận thời cuộc tôi đã vô tình làm bác Bảo

thêm mệt. Tệ hại quá!

- Không sao đâu! Hai bạn không đến hai cha con cũng thường tranh

luận với nhau quyết liệt như thế đấy. Ông cụ tôi thích tranh cãi. Thuở trẻ đã
từng là nhà hùng biện nổi tiếng. Diễn đàn nào thiếu vắng cụ là mất vui. Nay
tuy tuổi đã cao cụ vẫn thích nói nhiều. Đó là bệnh nghề nghiệp mà. Khoẻ
nói, ốm cũng nói. Ho rũ, thở không được vẫn nói. Nếu cấm cụ nói cụ càng
mệt hơn. Hôm nay anh chị đến thăm cụ được nói thoải mái. Đó là liệu pháp
vận động làm bộ óc hưng phấn. Là liều thuốc kích thích làm tâm lý linh
hoạt. Có khi mai cụ khỏi bệnh cũng nên!

Lời nhận xét có vẻ hài hước, chúng tôi không tin nhưng cũng thấy vui

vui, bớt căng thẳng. Tôi nói.

- Anh Thạch kì này về chắc cũng phải lấy vợ đi chứ? Nhà chỉ có hai

người đàn ông buồn hiu!

- Con cái cháu chắt rất đông nhưng ông cụ tôi khó tính không ai ở lâu

được vài tháng với cụ. Tôi là đứa con cưng hợp tính nhất mà đôi khi vẫn
không chịu nổi. Đưa một cô vợ buông tuồng về thì đến tan cửa nát nhà mất!

- Anh phải chọn một cô con nhà gia giáo, nhu mì hiếu đễ về là cụ ưng

ngay thôi.

- Loại người mẫu đó nay rất hiếm. Người nhiều tuổi thường đã có gia

đình, ít tuổi ai thiết lấy tôi.

Bạch Kim cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.