SAO ĐEN - Trang 152

- Thưa bà, ông Hoàng Quý Nhân xin được gặp bà để trả mấy cuốn

sách ạ.

- Xuống mở cửa, mời ông ta vào phòng khách và xin chờ cho ít phút.

Quế lan đứng trước gương, thay bộ quần áo và trang điểm lại đôi chút.

Cái cảm giác kỳ diệu lan trên cánh tay bữa nào bỗng nhiên sống lại trong
cơ thể chị, mặt Quế Lan bỗng đỏ ủng lên và chị ta thấy dung nhan mình
bừng sáng sau bao ngày héo hon đau khổ.

Xuống đến phòng khách, Quế Lan đã thấy Hoàng Quý Nhân chào

mình bằng một nụ cười hơi bối rối. Cái lạnh lùng đáng sợ của viên thiếu tá
cảnh sát hôm trước biến đâu mất. Giờ đây trước mắt Quế Lan chỉ là một
chàng trai lịch sự, cặp măt si tình và hơi chút u buồn.

- Thưa bà, tôi xin đem trả lại bà mấy cuốn sách, tiện thể cũng báo để

bà yên tâm, ông Vượng đã hồi phục nhanh chóng.

- Xin cảm ơn ông về những tin tốt lành. Còn những cuốn sách thì thực

tình tôi chẳng muốn ông phải cầm lại. Ôi những cuốn sách tội nợ chúng
chẳng có lợi gì thà chỉ thêm phiền cho chúng tôi.

Nét mặt Hoàng Quý Nhân bỗng thay đổi từ nồng nhiệt đến lạnh lùng.

- Thưa bà, điều nguy hiểm không phải ở những cuốn sách này. Việt

cộng cũng chẳng thèm đọc của ấy. Đại loại họ chỉ có vài ba câu rất giản dị:
đánh đổ Tổng thống Diệml, tự do dân chủ, Bắc Nam thống nhất... thế thôi.
Ông nhà lại hợp xướng với họ hai câu trên rồi. Thế thì có gì đảm bảo ông
nhà không gào nốt với họ câu thứ ba!

- Thưa ông tôi là đàn bà, tôi không am hiểu gì về chánh trị. Nhưng tôi

tin là chồng tôi chỉ nói những gì mà thể chế dân chủ cho phép. Tôi mong
ông hiểu cho. Số phận anh ấy nằm trong tay các ông. Thưa thiếu tá, xin ông
hãy giúp đỡ chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.