SAO ĐEN - Trang 335

Quý Nhân lái xe mò về nhà thì thấy cửa đóng chặt. Y mở khoá vào thì

không còn ai. Y lái xe đến nhà Hứa Vĩnh Thanh chỉ còn thấy mình lão, vợ
và các con lão đã đi rồi. Không ai biết Quế Lan và Jimi đâu. Trong trạng
thái tâm thần bất định, Quý Nhân phóng xe đến cửa sân bay Tân Sơn Nhất.
Một đám đông hỗn độn chen lấn như ong vỡ tổ. Hàng ngàn ô tô đỗ lộn xộn
ngăn chặn lối vào. Trước đây có một đợt pháo kích nên sân bay tạm ngừng
hoạt động. Một số máy bay lên thẳng "Hiệp sĩ biển cả" của hải quân vừa cố
gắng đỗ xuống thì làn sóng người bên ngoài lại rồ lên như muốn tràn qua
những lớp song sắt để vào được sân bay. Một số người Việt leo bừa lên
những vật chắn bị lính quân cảnh Mỹ đẩy xuống. Một số lọt được vào. Quý
Nhân cố nghển lên nhìn những vẻ mặt đã lọt được vào bên trong, y nhận ra
vợ y đang dắt tay Jimi đi bên cạnh Price. Tay ả xách cái va-li nhỏ trong đó
đựng tất cả những thứ quý giá mà y đã gói ghém vào đấy.

- Quế Lan! Quế Lan ơi! - Tiếng y lọt thỏm vào cái ồn ào hỗn độn.

- Quế Lan ơi! Tiến sĩ Price!

Hình như vợ y đã nghe thấy, ả ngoái đầu nhìn quay rồi lại quay đi

bước tiếp cuộc hành trình. Y lao vào đám người, chen lấn, đạp lên họ. Viên
đại tá cảnh sát có võ thuật mà vẫn không sao vượt nổi đám người kia. Cuối
cùng y cũng đến được những song sắt. Y trèo lên định nhảy vào, Nhưng tên
lính Mỹ ấn đầu y xuống.

- Cho tôi vào! Tôi là đại tá? Đại tá cảnh sát.

- Giấy đâu?

Y móc túi nhưng không thấy ví, trong lúc vội y quên ví ở đâu hay đã

bị kẻ nào móc mất. Không có bằng chứng gì chứng tỏ y là đại tá.

- Tôi bỏ quên xin hãy tin tôi, tôi là đại tá Hoàng Quý Nhân.

- Về lấy! - Tên lính thủy lạnh lùng đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.