SAO ĐEN - Trang 384

- Đúng đấy - Tùng Lâm góp ý kiến thêm - Chúng mình sẽ đến đất

Thái. Nếu nhận biết số thuvền của chúng mình chúng có thể vu cáo mình
tiến công trước. Giữa biển, sans loi, sans témoin1 (Không luật pháp, không
nhân chứng)... Tòa án của chúng, mình đâu đủ lý để chống nổi chúng.

Hào vòng thuyền lại. Tùng Lâm tỉa nốt hai tên cướp còn cố bám lấy

ca-bin chống lại chúng tôi. Chiếc tàu chìm dần. Mặt biển loang ra một
mảng dầu nhờn bóng loáng.

Tôi quay lại chỗ Bảy Dĩ. Y bị đạn xuyên qua bả vai sang ngực. Máu

sủi bọt trên vết thương có thể đạn xuyên qua phổi. Tôi xé cuốn băng và
mảnh gạc băng cho anh ta. Chúng tôi đặt Dĩ nằm ngay ngắn trong khoang
thủy thủ rồi tiêm kháng sinh cho anh ta. Dĩ rên rỉ:

- Tôi chết mất. Hãy cứu tôi...

Chín giờ hai mươi lăm phút cuộc hành trình tiếp tục. Tôi thu dọn, xóa

mọi dấu vết trận hải chiến trên con thuyền. Tôi bỗng thể ý đến chiếc túi da
khá lớn mà Bảy Dĩ vẫn kè kè đeo bên người đang nằm trên sàn tàu. Bảy Dĩ
là người thế nào vẫn là dấu hỏi lớn đối với tính tò mò nghề nghiệp của tôi.
Có thể những thứ đựng trong chiếc túi da kia sẽ giải thích được phần nào
hành tung bí ẩn của anh ta.

Chờ lúc Tùng Lâm lên ca-bin nống rượu mừng thắng lợi và tán

chuyện ba láp với viên đại lý hải quân, tôi mới mở chiếc túi da của Bảy Dĩ
ra.

- Vàng, rất nhiều, được đựng trong nhũng chiếc hộp nhỏ.

Đô-la vài xấp, có tới hàng chục ngàn. Những thứ này không ngoài dự

đoán của tôi...

Vài bộ quần áo. Một cuốn tiểu thuyết A la recherche du temps perdu2

("Tìm lại thời gian đã mất" của nhà văn Pháp Mác-xen P.rút) của M.Proust

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.