SAO ĐEN - Trang 389

Mặc dù còn yếu, Dĩ đã kéo chiếc máy điện thoại đến bên mình. Anh ta

dò hỏi các tổng đài để tìm ra số diện thoại của viên đại diện đại sứ quán Mỹ
ở đó. Và anh đã tìm ra. Bảy Dĩ nhờ viên đại diện cho anh ta được bắt liên
lạc với ông Wrarrens, trợ lý Viễn đông vụ của công ty Albert E.C.

- Xin ông cho biết quý danh. Ông Warrens hiện không có mặt ở đây.

- Tôi là Lê Văn Dĩ B.P. 321N Sài Gòn (Dĩ nhắc lại hai lần). Cùng đi

với tôi còn có ba quân nhân thuộc quân lực Việt Nam Cộng hòa. Tướng
Tùng Lâm, trung tá Nghĩa và đại úy Hào. Chúng tôi hiện đang nằm ở khách
sạn Thaman thị trấn Majali. Chúng tôi mong được sự che chở của ngài
Warrens và quý quốc.

- Chúng tôi sẽ trả lời ông trong vòng hai mươi bốn giờ.

Kết quả của cú điện thoại thật bất ngờ với tôi và Tùng Lâm. Ngay cả

Hào, người bạn chí cốt của Bảy Dĩ cũng không dám hy vọng: Nhờ sự can
thiệp của tòa đại sứ Hoa Kỳ với Bộ Ngoại giao nước này, cả bốn chúng tôi
đều được cấp hộ chiếu để đến thủ đô chứ không phải quay ra nằm chờ ở
đảo Kivaj nữa.

Tôi và Tùng Lâm làm đơn xin nhập cư vào Mỹ. Bảy Dĩ chưa có chủ

định rõ rệt. Anh còn chờ gặp Warrens xem công ty còn đảm bảo quyền lợi
gì cho anh không. Trương Tấn Hào không biết đi đâu. Ở Mỹ chẳng quen ai,
vợ con thì lỡ chuyến, tiền bạc chẳng có, anh rất buồn. Dĩ khuyên Hào ở lại
với mình, tìm chỗ làm ăn ở vùng Đông Nam Á đợi có dịp cuốn nốt vợ con
ra. Hào cũng phải dựa Dĩ vì Dĩ quen biết nhiều, hy vọng sẽ kiếm cho Hào
một công việc thích hợp.

Trước khi chia tay tôi rủ Hào đi chơi phố. Tôi muốn qua anh để hiểu

biết thêm về Bảy Dĩ.

- Nhờ có anh Bảy chư không bọn mình còn phải nằm bẹp trên đảo

Kivaj không biết đến ngày nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.