SAO ĐEN - Trang 454

Gần nửa đêm Lili nghe chuông gọi cổng.

- Ai đó?

- Anh đây, mở cửa cho anh - Tiếng Năm Oăn cô nhận ra ngay.

Lili mở cửa cho chiếc Tôyota chui vào ga ra.

- Anh chưa đi sao?

- Đi đâu thì cũng phải có em, anh đi một mình sống sao nổi.

- Còn gia đình anh?

- Đi cả rồi. Từ nay chúng ta sống tự do bên nhau, không ai làm phiền

chúng ta nữa!

- Ở lại anh không sợ Việt cộng trả thù sao?

- Sợ chứ, nhưng muộn rồi. Em thấy còn hàng ngàn người đứng trước

sứ quán Mỹ, trước cổng sân bay xin đi theo.

- Nếu em muốn thì chúng ta sẽ thử đi một lần xem. Được thì tốt nhất,

nếu lỡ ta đành quay lại rồi tính sau.

Hai người thu dọn đồ đạc trong xe vào nhà.

Bốn giờ sáng đã nghe tiếng đại bác bắn ầm ầm phía Biên Hòa, phía

Thủ Dầu Một, phía Củ Chi và cả phía Mỹ Tho. Đôi lúc có cả tiếng liên
thanh rộ lên từng tràng mờ nhạt lẫn vào tiếng động ầm ầm của bình minh
thành phố. Năm Oăn và Lili xách mấy chiếc vali ra xe, khóa cửa rồi phóng
về phía sân bay Tân Sơn Nhất. Cảnh hỗn độn đã bớt hơn hôm qua nhung lại
đáng sợ hơn. Sự suy giảm đó chứng tỏ nỗi tuyệt vọng đã xua đuổi đám
người chờ đợi. Không thấy một ai len nổi qua được hàng cự mã trước mặt
bọn Hải quân lục chiến Mỹ gác. Khi hai chiếc "hiệp sĩ biển cả" nhấp nháy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.