SAO ĐEN - Trang 641

- Đâu có được. Chuyến đi này nguy hiểm nhưng là một dịp may hiếm

có. Anh tin tưởng là chúng ta sẽ làu lễ cưới vào mùa xuân tới ở bán đào
Nelson.

Một buổi sáng anh Ân gọi tôi vào phòng riêng của anh. Nhìn vẻ mặt

nghiêm trọng của anh, tôi hơi ngạc nhiên. Từ xưa đến nay rất hiếm lần anh
gọi tôi vào phòng riêng. Có chuyện gì anh em thường nói với nhau ở phòng
khách hoặc phòng ăn. Đôi khi anh cũng đến phòng tôi ân cần tham gia ý
kiến về những chuyện nuôi dạy, học hành của cháu Trung.

Tôi đi theo anh vừa xúc động vừa bồn chồn.

- Chú ngồi đây, tôi có câu chuyện muốn nói riêng với chú.

- Dạ, em xin nghe anh.

Ngồi được vài phút rồi mà anh tôi như vẫn còn thấy có điều gì băn

khoăn khó diễn đạt.

- Công việc của chú có suôn sẻ lắm không?

- Dạ cũng quen dần. Em đã gây được tín nhiệm với ông chủ - Anh tôi

mỉm cười buồn buồn:

- Chú đang làm việc cho ông chủ nào?

Tôi giật mình. Chẳng lẽ anh tôi lại đoán nổi ra nhiệm vụ tình báo của

tôi sao? Tình cảm anh em khiến tôi không bao giờ giấu giếm anh những
điều riêng tư. Nhưng về mặt công tác thì tôi luôn luôn giữ đúng nguyên tắc,
cẩn trọng và bí mật. Hay tôi vô tình sơ xuất để lộ ra điều gì khiến anh tôi
nghi ngờ? Ngập ngừng vài phút, tôi mới lấy lại được phong độ bình
thường. Thật không có gì khó khăn bằng phải che giấu nội tâm với nhưng
người thân yêu của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.