SAO ĐEN - Trang 796

cùng của tên tội phạm. Hoàng Quý Nhân tức run lên trước thái độ bình tĩnh
của tôi. Y tiến lên hai bướt để rút ngắn cự ly. Y định nổ phát súng thứ hai
thì Đỗ Thúc Vượng đã kịp chay ra ngăn lại. Viên đạn chệch trái. Tôi thấy
đau nhói ở ngực, máu trào ra, mắt hoa lên, tôi lảo đảo ngã xuống.

- Bạn bè cũ cả, bao nhiêu năm mới gặp nhau, sao lại làm thế ông

Nhân?

- Hãy lấy máu tên Cộng sản này làm vật hiến tế cho buổi lễ long trọng

của chúng ta hôm nay.

- Không nên nóng nảy. Tội gì cũng phải xử lý cho minh bạch. Bây giờ

ông là một chính khách, một nhà lãnh đạo quốc gia chứ đâu phải là anh
cảnh sát nửa mà ông hành động khinh suất như vậy? Bao con mắt sẽ nhìn
vào ông. Họ sẽ quan niệm thế nào về lý tưởng tự do dân chủ mà chúng ta
đang theo đuổi?

Cuộc tranh luận Vượng khởi xướng bất ngờ làm cho Hoàng Quý Nhân

lúng túng, y nói bừa là đối với Cộng sản thì phải có đối sách ngoại lệ.
Không có tự do dân chủ gì hết trọi mà là tận diệt! Tận diệt! Càng nói y
càng mắc sơ hở và Vượng cứ nhằm vào những sơ hở đó mà khoét mãi. Rõ
ràng cuộc đấu khẩu như vậy khó mà kết thúc. Hình như Vượng chỉ muốn
kéo dài thời gian hoặc phân tán sự chú ý của Nhân khỏi những sự kiện
trước mắt.

Bỗng có một tràng súng máy nổ ran phía dưới thung lũng. Tiếng vọng

từ vách đá giội lại náo động cả khu rừng. Hoàng Quý Nhân dừng lại nghe
ngóng... Từ dưới dốc một người chạy lên vẻ mặt hốt hoảng.

- Súng nổ ở đâu đấy?

- Trình ông Năm có biến!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.