SAO ĐEN - Trang 83

Hai ông bạn ôm chầm lấy nhau sung sướng. Một cảm thấy mùi nước

hoa "Rêve d'or". Một thì thấy mùi mốc tương muốn hắt hơi. Chỉ sau mười
lăm phút thuyết giáo, anh tôi đã làm cho nhà bác học ngã lòng và xin tự
nguyện bỏ tất cả nấm, mốc, chum, vại, xì dầu, xáng xấu để gia nhập đảng
ngõ hầu cứu vớt quốc dân, cứu vớt nền sản xuất nước chấm đang đứng
trước nguy cơ phá sản.

Người thứ hai anh tôi đến gặp là võ sư Hoàng Bá Lâm, bạn học từ hồi

"đệ tam". Lâu học dốt nhưng đánh nhau giỏi. Anh ta bỏ học và ít lâu sau
thấy xuất hiện trên võ đài không hiểu thuộc loại ruồi hay loại lông. Anh tôi
ít chú ý đến kỹ thuật thể thao nhưng lại rất quan tâm đến sự nổi tiếng. Và
có một lần bỗng nhiên vợ Lâm đến gặp anh tôi nhờ bào chữa cho một vụ
ngộ sát. Lâm đã quá tay nện chết một võ sinh và bị kiện là do tình địch. Vì
tình bạn cũ anh tôi đã trổ hết tài nghệ ra để cứu bạn trước vành móng ngựa.
Từ đó lai người rất thân nhau không phải vì ý hợp tâm đồng mà do ơn cứu
mạng.

- Anh muốn tôi gia nhập đảng gì?

- Đảng của tôi! Hiện nay chưa có tên. Nếu thành lập được ta sẽ bàn

cách đặt tên. Vì vội cho kịp lập liên danh tranh cử nên tôi chưa dự kiến.

- Đảng của anh thì được. Anh cứ ghi tên tôi vào... À nhưng còn

chuyện đóng góp ra sao?...

- Góp gì?

- Cổ phần...

- À, đóng nguyệt liễm để gây quỹ phải không? Thì cũng chẳng đáng là

bao. Lúc đầu kể ra cũng cần một số tiền đấy, kẻ ít người nhiều tuỳ tâm góp
lại. Vấn đề sẽ đƯợc bàn ở đại hội.

Thế là dụ được hai người rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.