SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 145

đó cho nhân vào giữa, lúc trứng chưa khô hẳn thì gấp đôi lại rồi bóp nhẹ ở
mép cho kín lại, thế là xong một cái.

Cô làm rất nhanh, chẳng mấy chốc đã gói được hơn hai mươi chiếc,

thấy đủ rồi, cô cho vào nồi cơm hấp, bên dưới là cơm đang sôi, bên trên cô
để giá hấp sủi cảo, xong đâu đấy cô đi thay quần áo, trang điểm, xong xuôi
mọi thứ thì đồ ăn cũng chin, cô lấy hộp cơm cho cơm và bánh sủi cảo trứng
vào, ngoài ra còn có một hộp canh gà hầm từ hai hôm trước để trong tủ
lạnh, nghĩ một lát cô lại thái thêm một ít măng khô, chuẩn bị xong xuôi mới
đi làm.

Sáng nay Thư Dập rất bận, nhiều khách hàng của họ là doanh nghiệp

nước ngoài, vì công ty nghỉ Tết nên những khách hàng lớn này đã phải đợi
rất lâu, anh mất cả nửa ngày để mở cuộc họp qua video. Lão Tống càng
thảm hơn, có sản phẩm mới của khách hàng lớn nói rằng phải công bố vào
tháng Chín này, nhưng hai bên đã tranh luận ba tháng trời về kích thước và
trọng lượng bộ phận cảm biến của con quay hồi chuyển, cuối cùng lão
Tống mặc kệ không làm nữa. “Dù sao chúng tôi cũng không làm được. Tôi
nói cho các vị biết, chúng tôi không làm được thì cả thế giới này không có
công ty nào làm được đâu. Có bản lĩnh thì các vị tìm người khác đi!”

Mấy vị quản lý cấp cao ở Ấn Độ bực đến nỗi phải đích thân bay đến

Bắc Kinh giải quyết vấn đề, cuối cùng Thư Dập đành ra mặt vỗ về: “Chúng
tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng chúng tôi không thể đảm bảo kích thước và
trọng lượng cuối cùng có phù hợp với yêu cầu hà khắc của các vị hay
không.”

Lão thương nhân Ấn Độ cười giảo hoạt. “Thư, cậu sẽ có cách mà, yêu

cầu của chúng tôi không hề hà khắc, và chúng tôi cũng không bao giờ tìm
người khác, tôi chỉ tin cậu thôi, cả thế giới này, tôi chỉ tin mỗi cậu, nếu tôi
có con gái, nhất định sẽ gả nó cho cậu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.