SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 146

Thư Dập rất muốn nói đùa rằng, ngài tin tôi thì có tác dụng gì, đừng

nói đến con gái ngài, cho dù ngài muốn gả cho tôi cũng vô ích, đội nghiên
cứu làm được là được, không làm được thì tôi cũng hết cách. Nhưng anh
chỉ mỉm cười, đúng vậy, khách hàng yêu cầu hà khắc, mà đâu chỉ hà khắc,
phải nói là biến thái nhưng chính yêu cầu biến thái này có thể khiến đội
nghiên cứu và toàn công ty anh tiến lên phía trước, không bao giờ ngừng
lại, và họ có thể tạm thời dẫn đầu cả thế giới.

Lão Tống ấm ức nói: “Cậu... cậu lại đi chiều cái bọn biến thái đó, lần

này cậu đáp ứng yêu cầu biến thái của họ, lần sau họ sẽ đưa ra yêu cầu càng
biến thái hơn đấy!”

Thư Dập không nói gì, bỗng nhiên lão Tống vểnh mũi lên. “Thơm

quá... Cái gì vậy nhỉ? Thơm quá!”

Phồn Tinh mang bánh sủi cảo trứng đến công ty, cả buổi sáng bận rộn,

đến lúc ngước nhìn đồng hồ thì đã mười hai rưỡi. Cuối cùng Thư Dập cũng
rời phòng họp về phòng làm việc của anh, Phồn Tinh thầm nghĩ có thể ăn
trưa được rồi. Cô ngại không muốn để người khác biết mình nấu cơm cho
sếp, hơn nữa cô và anh đã từng vướng tin đồn nên cô càng sợ người khác
nói ra nói vào, thế nên đợi mọi người ăn trưa xong mới lén mang đồ ăn vào
lò vi sóng ở gian pha trà nước, trước tiên hâm nóng canh gà, sau đó là sủi
cảo trứng và măng khô. Cô cảm thấy rất tiếc nhưng măng tươi ở Bắc Kinh
bây giờ rất khó mua nên đành phải ăn măng khô vậy. Đợi cơm nóng, cô
liền đóng hộp cẩn thận rồi mang đến văn phòng của sếp.

Cô không ngờ lúc mình đi quay nóng cơm canh, lão Tống đã vào

phòng của Thư Dập, thế nên lúc gõ cửa, nghe thấy Thư Dập nói “mời vào”,
cô liền bưng hộp cơm bước vào, nhìn thấy lão Tống thì bất giác sững
người.

Lão Tống thấy cô bưng hộp cơm bước vào, mùi thức ăn thơm nức vô

cùng hấp dẫn liền đưa tay ra đón lấy. “Ôi chao Phồn Tinh, em biết anh ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.