SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 295

Phồn Tinh cười tươi. Phu nhân thượng nghị sĩ đang định giơ tay ra

hiệu cho ban nhạc thì cô nói: “Tôi không có nhạc phổ nên hãy cho tôi tự
diễn xướng.”

Cô không biết nói từ “thanh xướng” bằng tiếng Pháp hoặc tiếng Ý thế

nào nên đành nói là một mình diễn xướng. Phu nhân thượng nghĩ sĩ rất
hung phấn, lấy châm bạc gõ vào ly rượu, tuyên bố với mọi người một tin
tốt lành bằng tiếng Anh. Vừa rồi bà hát một ca khúc rất hay, giờ lại nghe
nói có vị khách người Trung Quốc muốn hát tặng mọi người một đoạn ca
kịch Trung Quốc thì ai nấy đều hưởng ứng, tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

Cao Bằng hoàn toàn mù mờ, không hiểu vì sao hắn vừa cùng thượng

nghĩ sĩ nói về trận thi đấu tennis thì phu nhân thượng nghị sĩ đã lên tiếng
nói rằng Phồn Tinh muốn hát tặng mọi người một đoạn ca kịch Trung
Quốc.

Hắn vội vàng thì thầm bên tai Phồn Tinh: “Cô biết hát kịch à? Đừng

có cố kẻo lại xôi hỏng bỏng không đấy.”

Phồn Tinh điềm nhiên nói: “Tôi là người An Huy mà.”

Cao Bằng càng mù mịt, việc này thì liên quan gì đến người An Huy?

Phồn Tinh tiện tay rút từ túi áo vest của Cao Bằng chiếc khăn tay rồi nói:
“Mượn anh một chút nhé!”

Cao Bằng thật sự mù mịt, thấy Phồn Tinh mỉm cười bước lên sân

khấu, đứng cạnh ban nhạc, trước tiên mở chiếc khăn tay rồi làm thành một
bông hoa, rất giống đang biểu diễn ảo thuật, lập tức thu hút ánh mắt của tất
cả mọi người, ai cũng vỗ tay tán thưởng, có người còn huýt sáo rất to. Cao
Bằng chợt nghĩ, xong rồi, lẽ nào cô ấy muốn hóa thân thành hai nhân vật để
hát?

Sau đó, Phồn Tinh liền chuẩn bị tư thế và hát câu đầu tiên: “Vì cứu Lý

Lang mà phải rời bỏ quê nhà…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.