SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 39

Phồn Tinh thì cảm thấy rất tốt, nếu cứ điềm tĩnh coi như không có

chuyện gì xảy ra giống ngày thường thì có lẽ sẽ phát điên mất, nếu thất tình
thì chi bằng cứ xả ra hết lại tốt.

Cô cũng uống không ít, cố gắng gọi cho quản lý khách sạn và mấy

phục vụ nam đến dìu Thư Dập về phòng, còn cô và quản lý thì cùng trông
nom người ta dọn dẹp chỗ hoa tươi, mãi mới xong việc, nhìn đồng hồ cũng
đã ba giờ sáng, liền hỏi khách sạn còn phòng không rồi quyết định ngủ lại
một đêm.

Quản lý khách sạn gọi cô lại, đưa cho cô một thứ. "Cô Chúc, thứ này

quá quý giá, nhờ cô giữ hộ ngài Thư."

Phồn Tinh nhận lấy chiếc nhẫn kim cương màu hồng, chiếc đèn lớn

bên bể bơi vẫn bật, chiếu sáng viên kim cương lóng lánh. Cô thầm nghĩ giá
trị của chiếc nhẫn này chắc cũng phải vài triệu tệ, vừa nãy bận rộn không
để ý đến, may mà quản lý có tâm, giao cho cô cất giữ.

Cô cất chiếc nhẫn vào túi, rồi theo thói quen lấy điện thoại định nhắn

tin cho Thư Dập, định nói rằng chiếc nhẫn của anh đang ở chỗ cô thì mới
phát hiện không thấy điện thoại đâu, tìm một vòng mới nhớ ra là ban nãy
cuống quýt đã vứt luôn điện thoại vào bể bơi rồi. Vớt lên cũng không dùng
được nữa. Thôi vậy, có gì để mai nói.

Quản lý khách sạn vẫn với gương mặt không biểu cảm, sắp xếp phòng

ngủ cho cô rồi rời đi.

Có lẽ vì uống rượu nên Phồn Tinh ngủ rất ngon.

Hôm sau tỉnh dậy, cảm giác như một giấc mơ, chỉ có đầu là đau nhức,

mắt thì sưng như trái đào, có lẽ là do tối qua khóc nhiều quá. Cô tắm táp
qua loa rồi đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.