SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 57

cầm phong bao lì xì, cố gắng vươn cánh tay ra. Cô bất giác nín thở thật nhẹ
nhàng, chầm chậm, chỉ cần lật gối lên rồi nhét xuống dưới là thành công.

Còn một chút nữa, một chút nữa thôi, chút chút nữa thôi!

"Tách!’

Đèn bỗng sáng trưng khiến Phồn Tinh sợ hãi giật nẩy mình theo bản

năng rụt tay lại, ngửa người ra, nhưng vì dùng lực quá mạnh, gáy cô đập
vào thứ gì đó khiến cô hoa mắt chóng mặt, mất thăng bằng, cả người ngã
phịch lên chiếc chăn. Cô ảo não ngẩng đầu lên, thấy Thư Dập đang nằm
trên giường nhìn cô với vẻ mặt vô cảm.

"Cô đang làm gì thế?"

Phồn Tinh thầm nghĩ, dù cô có trăm cái miệng cũng không thể nói rõ

tại sao nửa đêm nửa hôm lại lén lút mò vào phòng sếp, bây giờ còn nằm
trên giường anh. Nhưng cô bắt buộc phải giải thích!

Cô hít một hơi thật sâu rồi nói: "Sếp, tôi kể cho sếp nghe một truyện

cười nhé! Một hôm tôi và mẹ cãi nhau, sau đó tôi vô cùng hối hận, muốn
mua cho mẹ một sợi dây chuyển bằng ngọc trai, nhưng không biết sợi dây
chuyền mẹ đeo dài bao nhiêu, thế là đến nửa đêm, tôi lén cầm dây thừng
lẻn vào phòng mẹ, muốn dùng dây thừng quấn quanh cổ bà để tính xem sợi
dây chuyền dài bao nhiêu thì thích hợp, nhưng vừa đưa dây thừng vào cổ
bà thì bà cũng như sếp, đột nhiên tỉnh dậy, hỏi, con đang làm gì thế?"

Thư Dập nhìn Phồn Tinh với vẻ mặt vô cảm.

Phồn Tinh lại nhìn Thư Dập bằng ánh mắt sáng rực.

Thư Dập từng chút từng chút một, rút phong bao lì xì trong tay Phồn

Tinh ra. Phồn Tinh mở to mắt nhìn anh cầm phong bao đó nhét xuống dưới
gối mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.