SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 58

"Được rồi, cảm ơn, bây giờ thì cô có thể về ngủ chưa?"

Phồn Tinh thầm nghĩ, thật không hổ danh là sư huynh thiên tài ở

trường đại học P, dù núi Thái Sơn có sắp sập thì mặt vẫn không biến sắc.
Cô cũng không thể làm mất mặt trường đại học P được, liền bò xuống
giường, chỉnh lại quần áo, hùng dũng nói: "Không có gì! Chúc ngủ ngon!"

Sau đó Phồn Tinh ngủ rất ngon, đến tận khi mặt trời lên cao, vì quên

không kéo rèm cửa, ánh nắng hắt thẳng vào gối thì cô mới tỉnh dậy. Cô
vươn vai, cúi đầu xuống thì bỗng phát hiện dưới gối lộ ra một góc của
phong bao lì xì, lật gối lên liền thấy một cái phong bao đỏ lặng lẽ nằm đó.

Phồn Tinh tò mò mở phong bao ra, bên trong có một xấp tiền, thực ra

chính là cái phong bao tối hôm qua cô định để dưới gối của sếp, nhưng lúc
này trong đó có thêm một tờ giấy với nét chữ quen thuộc, mạnh mẽ: nợ hai
trăm tệ chẵn.

Theo phong tục chúc Tết cổ xưa thì không nên trả phong bao nguyên

như cũ, mà phải cho thêm tiền vào, thế nên bây giờ CEO mới nợ cô hai
trăm tệ.

Phồn Tinh bất giác mỉm cười. Sếp cô cũng rất có tình người đấy chứ!

Mùng Một Tết, Phồn Tinh cùng cha mẹ đi chùa. Trải qua chuyện lần

này, cô đã nghĩ thoáng hơn. Dù sao gặp nhau họ cũng cãi vã, có muốn trốn
tránh cũng không được, họ đều tín Phật, vậy thì hãy đi bái Phật Quan Âm,
nếu có bản lĩnh thì cãi vã trước mặt Bồ Tát ấy!

Cô ghét việc phải đứng giữa hòa giải rồi, năm mới đến, muốn ra sao

thì ra.

Quả nhiên, mặc dù bố cô dẫn theo dì Cung và cháu trai, mẹ dẫn theo

dượng Giả, nhưng họ đều bình tĩnh điềm đạm, leo từng bậc lên chùa bái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.