SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 59

Phật rất khiêm nhường. Dượng Giả còn giúp bố cô nhấc chiếc xe đẩy, hai
bên đối xử với nhau lịch sự như khách.

Mùng một Tết, ai cũng muốn nói lời may mắn, làm những việc may

mắn.

Lúc ăn cơm vẫn là Phồn Tinh đặt bàn trước, địa điểm du lịch thường

người đông đúc, chật chội, không có gì ngon, nhưng vì mọi người đều đói
nên bữa cơm đó vừa thơm ngon lại đầm ấm. Phồn Tinh thanh toán xong
thầm nghĩ, nếu hai ngày trước mà như thế này có phải tốt không, như thế sẽ
chẳng xảy ra chuyện.

Bố mẹ vẫn chưa biết chuyện cô và Chí Viễn đã chia tay, luôn miệng

thúc giục: "Con đi ra ngoài cả ngày rồi, mau về với bố mẹ Chí Viễn đi!"

"Thật đấy, họ cũng không quen thuộc nơi này, con không cần để ý đến

chúng ta đâu, hãy bắt xe về khách sạn đi."

Phồn Tinh vẫn kiên trì đưa cha mẹ về khách sạn, sau đó cô đến chợ

bán đồ điện tử mua đại một cái điện thoại mới, sau đó nạp thẻ điện thoại.
Do dự một lát, cô gọi điện cho Chí Viễn.

Rất lâu không có người nghe máy, không biết có phải vì nhìn thấy dãy

số của cô không. Cô vô cùng buồn bã. Yêu nhau bao nhiêu năm, nhưng mỗi
lần cãi nhau cô đều phải chủ động làm lành. Cô luôn nghĩ mình là con gái,
nhún nhường một chút cũng không sao, đàn ông thường giữ thể diện, phải
giữ thể diện đó cho anh. Lần này bố mẹ cô không đúng, nhưng anh không
nói một tiếng đã bỏ về như thế khiến cô không có cơ hội để giải thích.

Phồn Tinh nghĩ, có lẽ anh cần bình tĩnh lại, thế cũng tốt, như vậy bản

thân cô cũng có thể hiểu rõ mọi chuyện.

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trong lòng cô vẫn thấy rất buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.