SÁT PHÁ LANG - Trang 603

Mấy ngày qua, Ô Nhĩ Cốt trên người Trường Canh vài lần phát tác, Trần
Khinh Nhứ đành phải thi châm miễn cưỡng phong độc tố, biến y thành con
bù nhìn.

Bù nhìn thì thào với âm lượng mà kẻ dở điếc không nghe thấy: “Thêm một
lần nữa chắc ta điên mất thôi, Tử Hi à.”

Cố Quân: “…”

Tuy y không nghe thấy Trường Canh nói gì, nhưng xúc cảm trên môi lại
nhắc nhở y việc trên tường thành, nhất thời Cố Quân quả thực chỉ muốn rên
lên – ai có thể nghĩ đến y còn phải sống sót đối mặt với việc này!

Vậy là, cứ thế, Cố đại soái từ cổ trở xuống cứng đờ thành một cây gậy hình
người đỉnh thiên lập địa.

1. “Xuất sư vị tiệp thân tiên tử, trường sử anh hùng lệ mãn khâm” nằm
trong bài Thục tướng của Đỗ Phủ, nói về Gia Cát Lượng sáu lần xuất sơn
phạt Ngụy, mãi đến chết vẫn không thể chiến thắng.

Chương 66: Loạn thế

Nhất thời kích động thì dễ, kích động xong kết thúc thế nào mới là vấn đề.

Nếu không có cuộc đại họa kinh thành này, nhất định Trường Canh sẽ
không làm chuyện to gan lớn mật như vậy, trước trường chiến loạn này,
thậm chí y chưa từng ôm hy vọng xa vời không thực tế gì với Cố Quân,
bằng không cũng chẳng trốn bốn năm năm liền.

Cố Quân là niềm an ủi cả đời y, nhưng phát triển theo hướng bình thường
thì chắc đời này cũng chỉ dừng ở đây thôi, y đã bộc bạch tâm ý đến đây, Cố
Quân cũng đã dùng cách nhu hòa khéo léo nhất đời để nói ra, với lòng tự
tôn của Trường Canh, tuyệt không có hành động dây dưa thực tế nữa.

Y vì Cố Quân mà làm chuyện gì, đi con đường thế nào, đều là việc của
chính y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.