SÁT PHÁ LANG - Trang 790

hiện giờ, phía sau mỗi một bước đều có bóng dáng y.

Người như vậy nếu không thể sóng vai, tất thành kình địch, cho dù là Thân
vương chi tôn, cũng không thiếu được phải…

Chương 85: Đại điêu

Dặn dò đám Giang Sung các sự vụ trong lúc mình Nam hạ xong, Trường
Canh cuối cùng chạy về hầu phủ trước khi mặt trời xuống núi, thấy Cố
Quân đang bắt đầu chỉ huy gia nhân thu dọn hành lý – bản thân y thì ung
dung ngồi cạnh lan can trong viện, tay mân mê cây sáo bạch ngọc Trường
Canh tặng, chốc chốc đưa lên môi thổi mấy âm tiêu hồn.

… Nếu nói lúc này Trường Canh có điều gì hối hận, thì là hối hận đã tặng
Cố Quân một cây sáo có lỗ, sớm biết vậy đã làm thành cái chày đặc ruột
cho y cầm chơi thì tốt biết bao.

Từ đằng xa nhìn thấy Trường Canh trở về, Cố Quân vẫy tay gọi: “Trường
Canh lại đây, ta thổi một đoạn cho ngươi nghe.”

Trường Canh chỉ sợ y làm thật, vội sải bước tới, ôm Cố Quân trên lan can
lôi xuống, kề tai nói: “Giữ miệng lại làm chút việc khác đi.”

Cố Quân: “…”

Y phát hiện quả thật là gần mực thì đen, Trường Canh ngày càng có phong
thái của mình.

Hai người cùng đi đến nội viện, Trường Canh hỏi: “Hôm nay trên đại triều
hội sao đột nhiên nói muốn đi tiền tuyến Giang Bắc? Làm ta giật cả mình.”

Cố Quân chắp tay sau lưng, vuốt ve cây sáo bạch ngọc nơi đầu ngón tay,
khóe miệng nhếch lên nét cười: “Không muốn nán lại kinh thành từ lâu rồi,
ngày ngày ngâm mình trong chướng khí mù mịt kiểu này, còn không thống
khoái bằng tiền tuyến.”

Trường Canh bật cười nói: “Chẳng lẽ ngươi là đi giải sầu?”

“Ừm, giải sầu,” Cố Quân nói, “Cũng là không yên tâm về ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.