SÁT PHÁ LANG - Trang 788

Bắt đầu từ thời Nguyên Hòa, trong triều dần dần hình thành một loại phong
khí, dân phong càng thoáng, thì thế gia càng thủ cựu, giống như không làm
thế là không thể hiện được thể thống thanh quý vậy. Phương gia xảy ra chút
việc này có thể nói là vô cùng bẽ mặt, vốn định nhốt mấy năm đưa vào
chùa xuất gia, nhưng đúng lúc ấy Lữ gia có ý định lân la kết thân, thấy cơ
hội này mừng thầm trong bụng, không ngừng lao tới như ruồi nhặng gặp
phân, sau cùng, một đường đệ bỏ tiền ra quyên quan của Lữ Thường đã
cưới Phương tiểu thư.

Trong kinh thành gia tộc có máu mặt tổng cộng được vài nhà, gả qua cưới
lại, ai với ai cũng có chút quan hệ thân thích, có thể nói là một người vinh
tất cả đều vinh, một người tổn tất cả cùng tổn.

Lời Lữ Thường nói là nhắc nhở, cũng là uy hiếp.

Phương Khâm thôi khóc, từ từ thẳng lưng lên, ngắm nghía Lữ Thường giây
lát, nghĩ: “Chỉ một Thị lang con con, mà dám uy hiếp ta, không thể lưu lại
được.”

“Xin Lữ công hãy đứng lên,” Phương Khâm trầm ngâm chốc lát, chậm rãi
nói, “Ta vẫn là câu ấy, việc này cầu ai cũng vô dụng, muốn có chuyển cơ,
còn phải hạ thủ từ Nhạn vương điện hạ.”

Lữ Thường vừa nghe chuyện lại quay về đây, mặt liền như trái khổ qua:
“Nhưng mà…”

Phương Khâm giơ một tay ngắt lời hắn, cầm ấm trà trên bàn rót ít nước, hạ
giọng nói: “Nhạn thân vương là người thế nào, cả quốc khố đều qua tay y, y
sẽ để ý chút ít hiếu kính của ngươi? Vả lại, có một số nam tử trời sinh thích
sạch sẽ, không muốn những kẻ nhàn tạp lại gần, không hiếu sắc cũng
không lạ, đám dung chi tục phấn ngươi tìm đến nào phải tuyệt sắc, đến ta
còn chướng mắt, huống chi là Nhạn vương?”

Lữ Thường ngẩn ra: “Thế…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.