SÁT PHÁ LANG - Trang 970

Sau đó gã ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Trường Canh.

Trên khuôn mặt tái nhợt của thiếu niên ấy có đôi mắt phiếm đỏ, trùng đồng
lạnh lẽo như một cái chùy băng, đột ngột đâm tới Trường Canh.

Thiếu niên này vậy mà là một Ô Nhĩ Cốt!

Lúc hai “tà thần” vương đối vương sẽ xảy ra chuyện gì, không ai biết, cũng
chưa từng có bất cứ ghi chép nào – Ô Nhĩ Cốt điên cuồng cỡ nào, phải hận
bao nhiêu, khí vận lớn nhường nào mới có thể thành tựu một kẻ?

Một thời đại phải hỗn loạn đến mức độ nào, mới có thể để hai Ô Nhĩ Cốt
mặt đối mặt đụng độ?

Giữa hai người tựa hồ có cảm ứng nào đó khó mà miêu tả, nhất thời, cả
hoàng cung đại điện đều tan thành khói bụi trước mắt Trường Canh, ngực y
đau nhức dữ dội như muốn nổ tung.

Tất cả ảo giác và chân thật đều rối vào nhau, kịch độc nhiều năm kìm nén
trong xương thịt như là xối dầu nóng trên lửa mạnh, như sóng thần bộc phát
ra… Tất cả oán hận và giận dữ khó lòng tiêu tan trào lên trong ngực
Trường Canh, tất cả ác mộng rục rịch trong vực sâu dốc hết ra, ngoác cái
miệng dữ tợn đáng sợ, muốn nuốt chửng y.

Chương 104: Dẫn chiến

Nụ cười mỉm của sứ tiết man tộc nọ trong mắt Trường Canh không ngừng
méo mó, có vài phần quỷ bí không nói nên lời, chẳng khác gì biểu cảm của
Hồ Cách Nhĩ lúc sắp chết nguyền rủa y, lắng đọng mấy ngàn năm oán độc
đấu với trời đất, đấu với người, nóng vội cầu sinh của mười tám bộ lạc.

Trường Canh nhìn chằm chằm cái chén bạc trên tay tam vương tử, cả người
như bị đè lên gông cùm xiềng xích ngàn cân, song trong mắt người khác, y
chỉ không lên tiếng trong chốc lát.

Giây lát sau, Trường Canh trước mắt bao người giơ tay lên, đôi môi hơi
mỏng cơ hồ không có huyết sắc, ưu nhã thong dong như cũ mà lấy một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.