SÁT PHÁ LANG - Trang 1012

“Ta cần đầu ngươi làm gì?” Cố Quân lắc đầu cười nói, “Ta chưa bao giờ ăn
thịt thủ heo.”

Thẩm Dịch: “…”

Cố Quân chạy tới khoảng cách an toàn trước khi y kịp nổi giận, tiện tay rút
một thanh cát phong nhận gác nghiêng trên lưng: “Ta đi đây.”

“Khoan đã, Tử Hi!” Thẩm Dịch đột nhiên gọi giật lại, “Ngươi dẫn Trần cô
nương theo đi.”

Sau khi tin Chung lão tướng quân chết truyền đến, Cố Quân bàn giao quân
vụ rành mạch gọn gàng, còn lần lượt dặn dò bộ tướng, thậm chí có thể điềm
nhiên nói đùa, trong mắt người ngoài, phản ứng này bình tĩnh đến gần như
bạc bẽo, Thẩm Dịch lại âm thầm lo lắng – năm xưa khi y từ miệng Gia Lai
Huỳnh Hoặc nhận được manh mối biến cố Huyền Thiết doanh, ban đầu
cũng điềm nhiên như thế.

“Ta dẫn nàng ấy đi làm gì?” Cố Quân chẳng thèm quay đầu lại nói, “Ngươi
thực sự cho là Trần gia bán tiên đan, người hạ táng cũng có thể cứu sống
à?”

Còn chưa dứt lời thì người đã mất tăm, hệt như chạy đi đầu thai vậy.

Mà cùng lúc đó, trên đời chẳng có bức tường nào gió không lùa qua, tuy
phía Đại Lương đã cố hết sức không làm lớn, song khi hai quân đối đầu chủ
soái xảy ra chuyện là không thể hoàn toàn giấu được, lúc Cố Quân nhận
được tin tức chạy tới trú địa Giang Bắc ngay đêm ấy, quân Tây Dương
Giang Nam cũng đèn đuốc sáng trưng, suốt đêm không ngủ.

Nhã tiên sinh nhận nước thuốc trên tay kẻ hầu, phân phó: “Ta mang cho bệ
hạ, ngươi đi bảo họ đừng đến quấy rầy.”

Kẻ hầu cung kính cúi đầu, nhanh chóng chạy mất.

Chưa đến gần cửa, Nhã tiên sinh đã nghe thấy tiếng cãi vã bên trong trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.