SÁT PHÁ LANG - Trang 1056

hết áo quần tả tơi.

Trẻ con chết đói không ai nhặt xác la liệt ven đường, bị chó hoang thèm
nhỏ dãi, đàn bà khuôn mặt dại ra chần chừ bên cạnh chốc lát, nhận mệnh,
như xác chết biết đi mà đứng dậy rời khỏi.

Vu sư trọng giáp uy nghiêm quanh quẩn trong lều trại quý tộc hoa mỹ,
thương ưng và ưng giáp cùng lượn vòng trên không, khắp nơi ngập ngụa
mùi xác thối, mùi máu tanh tưởi… lẫn một chút mùi tử lưu kim thoang
thoảng không dễ phát hiện.

Dưới lá cờ Lang vương chính giữa, một nam tử vóc dáng trung bình bưng
một bát thuốc đi vào chỗ Lang vương ở, thị vệ hai bên cung kính tề giọng
chào hỏi: “Đại tổng quản.”

Đại tổng quản mí mắt cũng không nâng lên mà “Ừm” một tiếng, bưng
thuốc đi vào lều Lang vương.

Một thanh niên tiều tụy ra đón, nhận bát thuốc: “Để ta.”

Đại tổng quản nhìn thần sắc hắn hỏi: “Thế tử, vương ta hôm nay thế nào?”

“Vẫn vậy.” Thế tử lắc đầu, cùng hắn đi vào.

Chỉ thấy tấm chăn chiên dày cộp tách ra hai bên, để mặt trời lọt vào, dưới
ánh mặt trời có một chiếc xe lăn gắn hộp vàng, một “bộ xương” cao to ngồi
trên đó, nghe thấy động tĩnh, bộ xương kia chậm rãi quay xe lăn lại hướng
mặt về người tới, hơi hé mắt ra.

Mắt hắn còn chưa lòa, sáng đến kinh người, tinh khí thần ngưng tụ cả trong
đôi mắt hung ác này.

Chính là Gia Lai Huỳnh Hoặc.

Năm ngoái, Lang vương Gia Lai Huỳnh Hoặc bị bệnh nặng, đột nhiên
trúng gió hôn mê, sau khi tỉnh lại nói cũng không xong, một độ nằm liệt
giường. Mấy thủ lĩnh bộ lạc của liên minh mười tám bộ lạc cho rằng hắn
xong đời rồi, bèn liên thủ phát động chính biến, giam lỏng thế tử, đẩy nhị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.