SÁT PHÁ LANG - Trang 1070

vương trướng: “Báo – địch tập kích! Có địch tập kích!”

Câu này như hòn đá dấy lên ngàn tầng sóng, gần vương trướng đang
choảng nhau vỡ đầu im lặng một khắc, thị vệ trưởng gạt đám người không
phận sự ra, hớt hải chạy đến bên cạnh Gia Lai Huỳnh Hoặc: “Bẩm vương,
trên tháp theo dõi có kẻ phóng hỏa, biên cảnh có rất nhiều ‘quỷ quạ đen’
nhân loạn đục nước béo cò, xông về bên này!”

Khóe mắt Gia Lai Huỳnh Hoặc hơi giật giật: “Là ai tới? Cố Quân sao?”

Thị vệ trưởng đầu vã mồ hôi lạnh, không hiểu Cố Quân đến thì có gì mà
vui.

Ngay sau đó, hắn kinh ngạc nhìn thấy Gia Lai dùng đôi tay như chân gà
chống tay vịn xe lăn, quát khẽ một tiếng, kẻ bại liệt non nửa năm này lại
đứng dậy một cách thần kỳ!

Thị vệ trưởng: “Vương!”

“Cố Quân, Cố Quân…” Gia Lai thì thào gọi, đôi mắt sáng đến hãi người,
như là ba hồn bảy phách trong cái xác đều cháy lên, khiến người ta không
nhịn được rất đỗi hoài nghi với đồn đãi trước đây – có lẽ chấp niệm của hắn
không hề là thần nữ đã chết, mà là Cố Quân.

Gia Lai Huỳnh Hoặc quát: “Lấy giáp của ta đến!”

Thị vệ trưởng chưa bao giờ thấy cách tìm đường chết khác người như thế,
nhất thời còn tưởng mình nghe lầm: “Vương, ngài… ngài nói gì cơ?”

Gia Lai gầm lên: “Giáp của ta! Giáp của ta!”

Thị vệ trưởng bị khuôn mặt sắp nứt ra của hắn dọa lảo đảo vài bước, không
dám chậm trễ, vội sai người lấy trọng giáp của Lang vương đến.

Thiết quái vật màu tuyết cao bằng gần hai người được bốn hán tử khiêng
tới, đặt xuống đất “Uỳnh” một phát, Gia Lai Huỳnh Hoặc toàn thân run rẩy
như lá rụng trong gió thu, bàn tay quắt queo nắm chặt cạnh cương giáp, lê
bước chân nặng nề, từng bước nhét mình vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.