SÁT PHÁ LANG - Trang 1072

Trần Khinh Nhứ tránh thoát một mũi tên lạc không biết từ đâu bắn tới,
động tâm niệm, mau chóng từ sau lá cờ đen phấp phới hạ xuống, một nắm
ngân châm bé tẹo bay khỏi tay, lặng lẽ giết mấy người man vừa vặn ở gần
đó, âm thầm đuổi theo.

Một đội thị vệ bảo vệ Gia Lai lao tới mé Tây của Lang vương trướng, càng
chạy càng xa đám đông, thậm chí đến cuối cùng bốn bề cơ hồ không một
nơi để ẩn nấp, Trần Khinh Nhứ đuổi theo rất vất vả, nàng mạo hiểm bị phát
hiện, bám theo sau đám thị vệ này, đi chừng hai khắc, phát hiện mình đã
theo đuôi Gia Lai đến một tế đàn hoang phế.

Tế đàn kia cực kỳ hùng vĩ, cả kiến trúc cao vút tầng mây, toàn bộ vật liệu
bằng đá, cơ hồ là một tòa cung điện.

Đại môn điêu bằng cự thạch, cửa che chăn chiên dày cộp, trên chi chít văn
tự và quỷ họa phù loang lổ khó hiểu. Chung quanh cỏ dại mọc thành bụi,
lâu không dấu chân người, một con quạ đen bị kinh động, bay vút lên trời.

Không riêng gì Trần Khinh Nhứ người ngoài không rõ nguyên do, ngay cả
đội thị vệ cũng ngơ ngác nhìn nhau.

Từ sau khi thần nữ của mười tám bộ lạc thành trò cười, tế đàn thần nữ đã
chẳng còn ai đặt chân tới.

Gia Lai hất tay thị vệ trưởng: “Lui ra!”

Thị vệ trưởng thoáng ngây ra, lui lại vài bước.

Gia Lai chầm chậm quỳ xuống, đầu gối hắn cứng đờ, vừa quỳ thì suýt nữa
ngã sấp, thị vệ trưởng cuống quýt tiến lên muốn đỡ, bị tát cho một cái:
“Cút! Cút xa ra!”

Thị vệ trưởng lúng túng lui ra.

Gia Lai trầy trật lắm mới quỳ vững được, tấm lưng còng sọm cố hết sức
thẳng lên, hắn chắp tay trước ngực, màu gan heo do xấu hổ và giận dữ trên
mặt chậm rãi rút đi, thần sắc lại bình tĩnh. Giây lát sau, hắn khó khăn duy
trì tư thế quỳ xuống đất mà tiến vài bước, như con chó già gần đất xa trời,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.