SÁT PHÁ LANG - Trang 1073

thị vệ trưởng đã bị đánh, không dám lên để ăn đòn thêm, đành phải luống
cuống đứng bên nhìn hắn bò đi.

Gia Lai bò tận đến cạnh cánh cửa đá khổng lồ, vén tấm chăn chiên đã rách
bươm, sờ soạng chú văn lồi lõm, Trần Khinh Nhứ ý thức được tế đàn thần
nữ hoang phế rất lâu này có lẽ là một mấu chốt, cẩn thận đến gần hơn, nhìn
chằm chằm động tác của Gia Lai không chớp mắt.

Đột nhiên, hắn ấn thứ gì đó xuống, cánh tay đẩy mạnh về phía trước.

Mặt đất lập tức lắc lư dữ dội, tất cả thị vệ đều sợ tái mặt, Trần Khinh Nhứ
lại không chút nghĩ ngợi bay vút qua.

Mớ đá bao quanh tế đàn tự chuyển động, trên mặt đất nhô lên từng bánh
răng khổng lồ, chúng khớp vào nhau, vô số ống sắt thép vỏ ngoài đã rỉ sét
tứ thông bát đạt duỗi ra, tự mình khép kín nối liền, cuối cùng thành một
vòng tròn hoàn chỉnh. Tất cả ống sắt đóng lại, “Xì” một tiếng, vô số tấm sắt
nhỏ từ hai mé mở ra, run khe khẽ trong gió nhẹ, vậy mà là từng hỏa sí nhỏ
– thứ này rất giống “diên” của Đại Lương.

Cả tế đàn như một cự diên, Trần Khinh Nhứ có ảo giác, tựa hồ chỉ cần đốt
tử lưu kim là nó có thể bay khỏi đất bằng, lên tận chín tầng trời.

Nàng kinh hãi thầm nghĩ: “Không phải nói người man năm đó chính bởi vì
không có kỹ thuật hỏa cơ của riêng mình, mới bị Huyền Thiết doanh càn
quét sao? Thế đây là cái gì? Đám người man này muốn ngồi lên thứ này để
chạy trốn hay chầu trời?”

Ngay khi nàng còn chưa tính toán ra kết luận, sự thật chứng minh, thường
thức của nàng không có vấn đề, chỉ nghe “Xì” một tiếng, trên ống dẫn gắn
liền một vòng đột nhiên có một chỗ phả ra khói khét lẹt.

Kế đó, một chuỗi tiếng gãy nứt vang lên khắp nơi, tử lưu kim ồ ồ sau nhiều
năm bảo tồn dưới đất đã lẫn không biết bao nhiêu tạp chất, minh hỏa dưới
hỏa sí lóe lên rồi tắt phụt, một thứ mùi gay mũi khác với khi đốt tử lưu kim
nguyên chất lan ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.