SÁT PHÁ LANG - Trang 1071

Trọng giáp tự thành một thể, bên trong có giá đỡ bằng thép, thao tác dễ hơn
khinh cừu nhiều, nhưng cũng không phải tùy tiện kẻ nửa liệt nào cũng điều
khiển được.

Gia Lai Huỳnh Hoặc đi vào trong trọng giáp mặt đỏ bừng lên, cắn răng mở
van hơi nước dưới chân, động lực mạnh mẽ uỳnh uỳnh khởi động, phía sau
trọng giáp phun ra hơi nước cuồng vọng, sắp sửa gào thét lao ra.

… Nhưng người bên trong đã không còn là anh hùng cái thế ăn thịt uống
máu năm xưa.

Vừa nhấc chân lên thì Gia Lai đã là nỏ mạnh hết đà, khó lòng giữ vững
thăng bằng thêm, trọng giáp nổ một tiếng rồi nghiêng đi, vật cồng kềnh
mấy trăm cân nện mặt đất ra một hố sâu.

Thị vệ trưởng hoảng sợ: “Vương!”

Khoảnh khắc ấy, không ai thấy rõ sắc mặt Lang vương Gia Lai, nam nhân
gầy đét chỉ còn một bộ xương kia náu thân trong cương giáp đồ sộ, tựa như
con sâu teo tóp trong hạch đào, mọi người – dù là địch nhân của hắn, chớp
mắt ấy, trong lòng đều hiện ra rõ ràng bốn chữ “anh hùng mạt lộ”.

Dù cho hắn là một kẻ điên táng tận thiên lương.

Mà lúc này, tiếng rít đặc biệt của huyền ưng càng lúc càng tới gần, Huyền
Thiết doanh tính cơ động cực mạnh, giằng co nhiều ngày trước chẳng qua
là vì mười tám bộ lạc đốt tử lưu kim không cần mạng thôi, nếu không căn
bản sẽ chẳng cho họ kéo dài hơi tàn đến bây giờ.

Lúc này đại đô hỗn loạn, Huyền Thiết tam bộ càng như vào chỗ không
người, huyền ưng mở đường, như thể lốc xoáy đen cuốn tới.

Thị vệ trưởng vội chạy tới mở trọng giáp, cõng Gia Lai bị nhốt bên trong
một cách thảm hại ra: “Vương, đại đô đêm nay chỉ sợ không giữ được, giờ
chúng tôi hộ tống ngài đi trước…”

Gia Lai thần sắc đờ đẫn nằm trên lưng thị vệ trưởng, một lúc lâu, hắn giơ
tay chỉ phía trước: “Bên kia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.