SÁT PHÁ LANG - Trang 1136

Nhưng không nơi chia sẻ, Nhạn vương điện hạ liền lén làm một việc khiến
người ta khá đỏ mặt, y thu xếp cho Trần cô nương, buổi tối quay về hầu
phủ, rúc vào phòng Cố Quân mà viết một phong thư, sau đó không gửi đi,
hong khô dè dưới gối của Cố Quân.

Như vậy vẫn chưa đã nghiền, y lại lôi ra hết thư từ Cố Quân từng viết mà
mình âm thầm cất kỹ, nằm trên giường nhớ lại một lần tất cả những lời
người nọ từng nói, tự tìm vui mà tự mình viết một phong “hồi âm” của Cố
Quân, đóng kịch một vai vui vẻ hết sức.

Liên tiếp vài ngày sau đó, Trường Canh ban ngày gặp Phương Khâm, cũng
thấy thuận mắt hơn không ít.

Đáng tiếc cuộc sống của Phương Khâm lại không dễ chịu lắm.

Mấy ngày nay, tấu sớ buộc tội Nhạn vương trên bàn Lý Phong chất dày cả
hai thước, nếu cẩn thận lật xem, sẽ cảm thấy Nhạn vương quả thực động
một tí là phạm lỗi, dù đi trên đường ho một tiếng cũng có kẻ tố tư thế y ho
khi quân phạm thượng. Song hình thành đối lập rõ ràng là, từ Sở quân cơ
trở xuống một đám tân quý trong triều không biết là bị sự vụ liên lụy, hay
dứt khoát ngủ đông, sửa lại thái độ đối chọi gay gắt trước đó, bắt đầu đơn
phương thoái nhượng.

Thái độ của Lý Phong chính là không có thái độ, đặc biệt là gặp phải mấy
kẻ cậy già lên mặt nhắc tiên đế thậm chí nhắc Vũ đế.

Đối với tình huống kiểu này, sốt ruột nhất không phải Sở quân cơ như đi
trên băng mỏng, mà là Phương Khâm.

Phương Khâm kỳ thực vạn phần phản đối hành vi ùa lên này: “Trong lòng
Hoàng thượng rõ như gương, chư vị, thời điểm thế này hùng hổ dọa người,
không sợ mất thánh tâm à?”

Lập tức có kẻ trả lời: “Phương đại nhân mở miệng ra là thánh tâm, tầm
nhìn không khỏi hạn hẹp, nhớ năm ấy tiên đế chẳng qua cũng chỉ là con của
một Quận vương không nổi bật trong tông thân bàng chi Lý gia, dựa vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.