SÁT PHÁ LANG - Trang 1137

đâu mà thuận lợi nhập chủ cung cấm? Năm đó ủng hộ tiên đế, tổ ta lực bài
chúng nghị, một ngựa làm đầu, công lao cao cỡ nào? Đan thư thiết khoán
còn cúng trong nhà ta, hiện giờ con cháu họ muôn đời ngồi vững giang sơn
rồi, liền muốn điểu tận cung tàng à?”

Lại một kẻ nói: “Thực sự bức chúng ta đến đường cùng, thì cứ mời linh vị
tiên đế ra, chẳng lẽ thiên tử dám gánh tội lỗi tày trời, coi nhẹ tổ tông lập
pháp sao?”

Phương Khâm hít sâu một hơi, quát khẽ: “Xin chư công nói năng cẩn
thận!”

Mọi người nể mặt hắn, nhất thời không lên tiếng, song thần sắc lại là không
hề thoải mái tiếp thu.

Thế tộc công khanh Đại Lương, không liên quan gia chủ chức quan lớn
nhỏ, chỉ xuất thân cũng có thể đem gia phổ đập vỡ mặt người ta, tổ tiên
phần nhiều có quan hệ thông gia, cường cường liên thủ, đời đời phân tranh
chặt chẽ với quyền lực hoàng thất, gia tộc có thể phồn vinh đến nay, ít nhất
mỗi một đời đều đứng đúng chỗ, dần dà, liền có chút ảo giác “nhớ năm xưa
Hoàng thượng đều do nhà ta một tay nâng đỡ”.

Bình nhật họ cảm thấy Phương gia có thể diện, bằng lòng nghe hắn một lời,
nhưng khi thật sự cãi nhau, Phương gia tuy ẩn ẩn đứng đầu thế gia, lại rất
khó chân chính hữu hiệu áp chế ai – mọi người đều là thân thích, chẳng ai
cao quý hơn ai, dựa vào đâu mà thứ liên quan đến cái đầu trên cổ mình và
lợi ích bản thân phải do Phương gia làm chủ?

Phương Khâm đành phải hiểu chi dĩ tình, động chi dĩ lý nói: “Hoàng
thượng thích đao to búa lớn, không chấp nhận được nhất là người khác
khiêu chiến thiên uy, lần này quân Tây Dương xâm chiếm quy mô lớn,
không khỏi khiến ngài nhớ tới chuyện năm đó kinh thành bị bao vây, nếu
nói lúc trước ngài còn hơi do dự, hiện tại khẳng định là quyết tâm phải
đánh tiếp trận này, chúng ta tội gì đi gây chuyện vào lúc này để mang tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.