SÁT PHÁ LANG - Trang 1157

Thẩm Dịch lại nhắc nhở: “Ta nghe nói triều đình cho rằng chúng ta không
nên chỉ cắm đầu đánh, nên ‘đánh một gậy cho một quả táo’, gần đây đang
tổ kiến một đám ngoại sự sứ mới, nếu đám này thật sự mang côn bổng đến
tặng táo thì thôi, chỉ sợ là đặc biệt đến gây phiền phức.”

Cố Quân trầm ngâm giây lát: “Khi nào đến?”

“Chắc cũng khởi hành rồi,” Thẩm Dịch trả lời, “Không quá mười ngày nửa
tháng – Tử Hi, ngươi muốn làm gì?”

Chương 123: Rạng đông

Hai quân Đại Lương và Tây Dương giằng co rất lâu ở tiền tuyến, song
phương không ai chịu thoái nhượng, giao thủ các chiến dịch lớn nhỏ vô số
trận, tổng thể cơ bản là ngang sức ngang tài, chẳng ai làm gì được ai.

Ngày mười sáu tháng Giêng, một loạt chiến hạm hải giao Đại Lương xuất
phát từ rạng sáng, thần không biết quỷ không hay rời cảng, trong tình
huống vật tư đã bắt đầu căng, lại lần nữa chia ra một phần nhân mã, im ắng
đi men theo sông.

Lúc ấy nắng mai chưa lên, Thẩm Dịch trong bóng đêm nói với Cố Quân:
“Ngươi như vậy không khỏi quá mạo hiểm.”

Cố Quân không để ý, chỉ ông gà bà vịt nói: “Buổi sáng kêu người nấu cho
ta bát mì, phải đập một quả trứng gà vào.”

Thẩm Dịch bận đến chóng mặt, nghe thế chẳng hiểu gì hết, hồi lâu mới nhớ
ra hôm nay là ngày gì, lẩm bẩm: “Ngươi còn rất rảnh rỗi đó.”

Y thấp giọng phân phó thân binh bên cạnh vài câu, sau đó lại tiếp tục lải
nhải không buông tha: “Lúc trước không phải nói ít nhất cũng chờ đường
ray lắp xong à, nếu đường ray riêng cho tử lưu kim thật sự thông, đến lúc
đó phần thắng của chúng ta sẽ lớn hơn nhiều, ngươi động thủ bây giờ, vạn
nhất hai bên phối hợp hơi có vấn đề, vậy thì… mạo hiểm quá!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.