SÁT PHÁ LANG - Trang 1175

sự cũng chẳng kịp tới tiền tuyến! Các ngài còn có thể làm gì? Cắt đứt tiếp
viện tiền tuyến, bán nước luôn à?”

Trong lòng hắn khó chịu rất lâu rồi, nay rống hết ra, ngay cả cha ruột cũng
chẳng thèm nể nang, mọi người im lặng chốc lát, sau đó một kẻ nói: “Thế
chẳng lẽ Phương đại nhân định bấm bụng nhịn?”

Phương Khâm: “…”

Hắn phát hiện ra là mình quả thật chẳng tài nào nói thông với những người
này, đặc biệt là sau khi Phương đại học sĩ một lần nữa xuất sơn.

Chắc hẳn khi thứ gì đó vận số sắp tận, không hề là mưa rào gió giật vì
nguyên do bên ngoài. Trong thế gia như nấm của đại quốc mênh mông, mỗi
họ chẳng cần nhiều, nếu một thế hệ có một kẻ có thể đỉnh môn lập hộ,
không cần tài năng xuất chúng, không cần văn trị võ công, chỉ cần đầu óc
rõ ràng, đủ tự mình biết mình, hiểu mình nên làm gì và không nên làm gì –
như vậy nhờ vào mấy đời tích lũy, đảng Nhạn vương dù ba đầu sáu tay
cũng tuyệt đối không leo lên đầu họ được.

Phương Khâm nhìn xung quanh, không lời nào để nói mà cười khẩy một
tiếng, phất tay áo bỏ đi.

Phương đại học sĩ hạ mắt ngồi ngay ngắn lại, vuốt râu nói: “Khuyển tử
không nên thân, để chư vị chê cười rồi.”

Một vị công khanh sắp xuống lỗ bên cạnh nói: “Nhị công tử tài hoa hơn
người, chỉ là suy cho cùng hơi trẻ tuổi khí thịnh.”

Với tuổi tác của Phương Khâm, thực sự không thể nói là “tuổi trẻ khí
thịnh” , Phương đại học sĩ lại ý tứ sâu xa mà lắc đầu: “Quả thật, khi Vũ đế
tại vị nó còn nhỏ, không trải qua những việc đó, thiếu chút rèn luyện. Ta
thấy có một số thứ đừng nên để bọn tiểu bối biết, tránh để chúng lo trước lo
sau, dễ hỏng việc. Các lão huynh đệ năm đó đưa tiên đế lên hoàng vị còn ở
đây, trở về gom con cháu các nhà một chút, có lẽ còn có sức thành sự… Có
điều bất hiếu tử kia nói cũng đúng, bảo Triệu quốc công sắp tới dẹp bớt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.