SÁT PHÁ LANG - Trang 1195

Giáo hoàng trên cơ bản không tin người Đông Doanh, luôn cảm thấy đám
sài cẩu đó có thể táp ngược một phát bất cứ lúc nào, cho nên nóng lòng phá
tan cục diện bế tắc.

Không ai hiểu rõ hơn ngài, uy phong trên biển của thủy quân Tây Dương là
dựa vào nguồn sinh lực dồi dào, không có tử lưu kim số lượng lớn làm hậu
thuẫn, đó căn bản là một đống sắt vụn.

Nhã tiên sinh chiêng trống rùm beng làm bộ thự chiến lược nghiêm mật,
phái người đưa đến Mạc phủ Đông Doanh, thỉnh cầu phối hợp.

Người Đông Doanh cúi đầu khom lưng nhận lấy, khách khí tiễn đi, đoạn
quay đầu đi vào sân nhà mình, đóng cửa lại.

Một võ sĩ Đông Doanh đường xa mệt nhoài không biết từ khi nào tiến vào
theo lối cửa sau, bỏ mũ xuống, thấp giọng nói: “Ta đã gặp Cố tướng quân
rồi.”

“Như vậy Cố Quân không trọng thương, cũng chưa chết, đúng không?”

“Ta không thể khẳng định, chỉ vội vàng gặp qua Cố Quân, thân phận của ta
không đủ để trò chuyện với y. Nhưng trú quân trật tự ngay ngắn, lửa đạn
nhồi đầy, không mảy may hỗn loạn, như là tùy thời chuẩn bị tiến công. Ta
cũng không thấy cái gọi là ‘đoàn ám sát’, nếu như có, khả năng đã bị bí mật
khống chế rồi.”

“Ta biết rồi, vất vả.”

Chương 126: Chung cuộc (hạ)

Tiểu Thái tử trong cảnh binh hoang mã loạn bị dọa đến mất vía, hoàn toàn
không biết phải làm sao, chỉ có thể nắm chặt tay Trường Canh.

Hai quân loạn lên, văn võ bá quan bỏ chạy tứ tán, bộ liễn thiên tử lộn xộn
vứt dưới đất, mà người vừa tan đi, thì mục tiêu ngược lại tập trung – đám
thích khách ban nãy cố ý khuấy đục nước cùng lao tới Trường Canh và
Thái tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.