SÁT PHÁ LANG - Trang 168

Một tiểu tướng sĩ Huyền Ưng bộ có ý làm dịu bầu không khí nặng nề ban
nãy, thông minh nói: “Đại soái, ngài cũng không phải cha ruột mà!”

Cố Quân vô tâm vô phế cười theo.

Tiểu tướng sĩ nọ lắc lư đầu nói: “Bây giờ thế đạo thay đổi, lòng người cũng
khác xưa, nữ nhân trước kia coi trọng đạo đức năng lực và tính tình của
chúng ta, chúng ta đều không phải lo gì, hiện tại thì ngược lại, họ chỉ quan
tâm nam nhân có tuấn tú hay không. Đại soái, các huynh đệ chúng ta ế
không phải do ngoại hình xấu, mà là do sinh không gặp thời thôi.”

Đặc sản của Huyền Thiết doanh chính là trai ế, vừa nghe lời này, tất cả đều
ồn ào theo.

Cố Quân cười to nói: “Cút, đừng lôi cả ta vào! Ai ngoại hình xấu hả? Bản
hầu đường đường là một đóa hoa của Huyền Thiết tam bộ, mỹ danh vượt
trùng dương luôn rồi.”

Một đám đàn ông thô lỗ trong quân sợ hãi trước sự mặt dày vô sỉ của Đại
soái nhà mình, đành phải cười rộ lên, Thẩm Dịch nói lạnh tanh: “Đại soái,
ngài xinh đẹp như hoa, sao cũng không cưới được vợ thế hả?”

Một câu đâm trúng chuyện thương tâm của Cố Quân, Cố đại soái đành phải
ôm ngực nói: “Ta chờ giá cao mà, thứ tốt đều để áp trục, ngươi thì biết cái
gì?”

Nói đến việc này, thật sự cũng không trách được Cố Quân.

Năm đó tiên đế đối với y hết sức mâu thuẫn, vừa yêu thương vừa phòng bị
y, lúc nhỏ còn đỡ, mới hơi lớn lên thì hôn nhân đại sự của An Định hầu liền
trở thành cái xương mắc trong họng tiên đế.

Chọn người thân phận hèn mọn, sợ người ta nói mình bạc đãi trung lương,
tiên đế chẳng ăn nói được với ai, nhưng nếu chọn nhà quyền cao chức
trọng, trong lòng tiên đế lại lo ngay ngáy.

Hai đường đều khó xử, chắc hẳn năm đó trong lòng tiên đế nhất định chỉ
hận Cố Quân không phải là một tiểu thái giám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.