SÁT PHÁ LANG - Trang 186

giả sơn ở ngự hoa viên, y như một căn lầu nhỏ, mỗi nửa canh giờ bên trong
sẽ có lũ rối ra biểu diễn ca múa, náo nhiệt lắm, ngươi dẫn Trường Canh đi
xem cho biết, trẫm và hoàng thúc tán gẫu vài câu.”

Trường Canh biết họ có chính sự cần bàn, lập tức thức thời đi theo Chúc
Chân Nhỏ.

Chúc Chân Nhỏ hết sức ân cần với tứ điện hạ có tri thức hiểu lễ nghĩa, thân
thế phức tạp này, dẫn y đến thẳng noãn các.

“Noãn các” là một hoa viên khép kín, bên ngoài lót gạch lưu ly màu sắc sặc
sỡ, nơi thông gió đều lắp lò sưởi hơi nước, bên trong bốn mùa như xuân,
hoa rộ như gấm.

Cái đồng hồ mà Hoàng đế Long An nói kê ngay chính giữa, như một cái
kính chiếu ảnh giữa vùng sơn dã.

Trường Canh cảm khái một chút về sự khéo léo của thợ Tây Dương, nhưng
giống với đa số người Trung Nguyên, y cũng không thể thích mấy cái tranh
vẽ đậm màu đó, mới lạ qua đi, nhanh chóng mất hứng thú, ánh mắt dừng ở
một góc noãn các – nơi đó có người, chính là Liễu Nhiên hòa thượng ban
nãy gặp gỡ trên đường.

Liễu Nhiên không nói được, nhẹ nhàng giơ tay ra dấu, tiểu sa di bên cạnh
lập tức tiến lên chào, nói: “Tứ điện hạ, Chúc công công, tôi và sư thúc nhờ
Thánh thượng ân điển, ở lại ngự hoa viên ngắm cảnh, trên đường gặp Ngụy
vương, sư phụ đi nói chuyện với Ngụy vương, chúng tôi chờ người ở đây,
hi vọng không làm mất nhã hứng của tứ điện hạ.”

Trường Canh nho nhã lễ độ nói: “Quấy rầy đại sư rồi.”

Liễu Nhiên lại ra hiệu, bất kể hắn làm gì đều có một loại tiên khí như mây
bay nước chảy, làm cho người ta không hề cảm thấy sự mất tự nhiên của
nhà sư câm này. Tiểu sa di giải thích: “Sư thúc nói người nhìn thấy tứ điện
hạ liền cảm thấy hợp ý, bảo ngài nếu sau này rỗi rãi, thì đến Hộ Quốc tự
ngồi một lúc, nhất định sẽ lấy trà ngon thết đãi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.