SÁT PHÁ LANG - Trang 222

toái cho y, thì lòng con cũng rất áy náy.”

Cố Quân: “…”

Trường Canh quá giỏi ăn nói, vừa biết giải vây cho con lừa trọc kia, vừa
biết làm sao để không khiến y phát hỏa, một câu nói rõ trong ngoài khác
nhau, khiến Cố Quân cũng suýt nữa “áy náy” theo. Y lần thứ hai thầm giật
mình, bây giờ chẳng qua mới một năm, đứa trẻ trước kia nói chuyện thẳng
tuột như chày gỗ từ đâu học được trò này nhỉ?

“Lúc bằng tuổi con, nghĩa phụ đã Nam hạ bình định phỉ loạn, con thì vẫn
văn không thành võ không tựu, thế nên con muốn rời khỏi hầu phủ đi thăm
thú thế giới bên ngoài,” Trường Canh trộm nhìn Cố Quân một cái, phát
hiện trong đôi mắt ấy lại có tơ máu, lập tức không nói nổi nữa, sự áy náy
tràn lòng từ ngực dâng lên họng, lí nhí, “… Chỉ là thủ đoạn bốc đồng, còn
khiến nghĩa phụ bôn ba, con sai rồi, người phạt con đi.”

Cố Quân trầm mặc một lúc, chợt nói: “Ta lần đầu tiên tùy quân xuất chinh,
kỳ thực là Đỗ lão tướng quân liên hợp cựu chúng của lão Hầu gia, cưỡng
cầu tiên đế.”

Trường Canh ngẩng phắt đầu lên.

Cố Quân không hề là người khiêm tốn, rượu vào cũng thường xuyên khoác
lác, mấy chuyện bốc phét như “che mắt bịt tai cũng có thể hạ hai mươi thiết
khôi lỗi trong nửa nén nhang” y đều từng nói. Nhưng nghĩ kỹ lại thì, y thiếu
niên thành danh, nắm giữ ấn soái Tây chinh, trùng chỉnh Huyền Thiết
doanh, một chuỗi lịch sử huy hoàng, rõ ràng việc nào nói ra cũng đủ khoe
nửa đời, mà Cố Quân lại chưa bao giờ nhắc tới.

Cố Quân lại lấy ra một cái chén, rót một chén rượu hơi chua cho Trường
Canh: “Đây là rượu của người Lâu Lan, ngươi cũng lớn rồi, có thể nếm vài
hớp.”

Trường Canh uống một ngụm, chẳng thưởng thức ra vị gì, liền bỏ xuống. Y
với Cố Quân rất lâu không gặp nhau, gặp một lần máu đã chảy lộn xộn rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.