SÁT PHÁ LANG - Trang 24

Thẩm Dịch mũi cao thẳng, lúc không nói cười, khuôn mặt nghiêng gần như
uy nghiêm lãnh đạm, mí mắt y run nhẹ, bỗng nhiên thốt ra: “Từ sau khi lão
Hầu gia đi, Huyền Thiết doanh công cao chấn chủ, khiến bên trên nghi kị,
lại thêm trong triều nịnh thần hoành hành…”

Thập Lục vẫn không lên tiếng chợt mở miệng cắt ngang: “Thẩm Dịch.”

Hai người ở cạnh bếp cùng nhìn y, Thập Lục đang đăm đăm dòm một tấm
mạng nhện nho nhỏ trên khung cửa.

Thập Lục uống rượu không lên mặt, càng uống sắc mặt càng trắng, một
chút cảm xúc đều thu vào trong mắt, chẳng nhìn thấy rõ.

Y thấp giọng: “Đừng nói bậy bạ.”

Huynh đệ Thẩm thị bình thường cực kỳ không biết lớn nhỏ, kẻ làm huynh
đệ bất kính huynh trưởng, huynh trưởng cũng chiều huynh đệ như gì, ngày
ngày cãi nhau om sòm từ sớm đến khuya, thế nhưng tình cảm rất tốt.

Trường Canh chưa bao giờ nghe thấy Thập Lục nói chuyện bằng giọng
điệu cứng nhắc này.

Y trời sinh mẫn cảm, không rõ nội tình, liền cau mày thật sâu.

Thẩm Dịch cắn chặt răng một thoáng, ý thức được Trường Canh đang quan
sát mình, bèn miễn cưỡng thu lại cảm xúc, cười nói: “Coi như ta lỡ lời –
nhưng phỉ báng triều đình chẳng phải là thức nhắm lúc trà dư tửu hậu sao?
Ta chẳng qua tùy tiện nói một chút.”

Trường Canh nhận thấy bầu không khí xấu hổ, liền thông minh chuyển
hướng đề tài, hỏi: “Thế trong mười năm từ Bắc phạt đến Tây chinh, Huyền
Thiết doanh về ai quản?”

“Không ai quản cả,” Thẩm Dịch nói, “Sau khi Bắc phạt, Huyền Thiết
doanh một độ trầm tịch, kẻ thì đi, kẻ thì chết, trong quân còn lác đác vài lão
nhân, phần lớn cũng nản chí ngã lòng. Sau mười mấy năm, tinh binh ngày
trước đã sớm đổi một thế hệ khác, trang bị nhiều năm chưa từng thay mới
cũng đều hỏng hóc hết cả, cho đến vài năm trước Tây Vực phản loạn, triều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.